Thấy hành động của Cao Gia Kỳ, tim của Lục Minh Tuyết nhảy loạn lên thình thịch.
"Không phải anh nói không thể làm ở đây hả?" Cô xác nhận nhiều lần.
Cao Gia Kỳ lại gần bên cạnh cô, kéo cô lại gần ngồi ở trên đùi của cậu mặt đối mặt.
"Không phải làm, mà là em lấy tay giúp anh là được......"
"Đây không phải là có ý tứ làm hả?" Nhìn thấy cậu cúi đầu tháo dây nịt quần và quần xi
-líp, mặt của Lục Minh Tuyết lập tức mắc cở đỏ bừng.
"Tại emlàm hại đó! Nhanh lên một chút." Cao Gia Kỳ vùi mặt vào trước ngực của cô, nhắm mắt lại, quyết định tuyệt đối sẽ không nhìn cô.
Cậu không nên bảo cô thay mình bắn súng ngắn(thủ dâm) hình ảnh dâm loạn trong phòng học, phải nhanh chóng tốc chiến tốc thắng, rồi lập tức rời đi chỗ này thôi.
Nhìn cậu nhắm chặt hai mắt, Lục Minh Tuyết vừa lúng túng lại cảm thấy có lỗi với cậu.
Tự mình đốt hỏa, dĩnhiên mình phải phụ trách dập tắt, cậu buông cô ra mở rộng quần xi –lip ra, dắt vào bên trong quần, để cho cậu đã đầy đủ thành hình dục vọng nhô đầu ra.
Thật ra thì đây không phải lần đầu tiên cô lấy tay giúp cậu giải quyết, lúc trước có một buổi tối ở nhà họ Cao thì cô không cẩn thận, KISS¬GOOD¬BYE quá mức, cậu thật sự chịu không nổi, đột nhiên kéo cô vào trong phòng tắm, không thể làm thật, cuối cùng chỉ ôm nhau thật chặt, lấy tay dỗ dành lẫn nhau.
Cô cầm vật nam tính của cậu đứng thẳng, đầu ngón tay êm ái vỗ về chơi đùa căng ra ở lối vào, lúc trước cậu đã dạy cô cách lấy lòng cậu. Sau khi cô bắt đầu động tác, tay của cậu đột nhiên đưa tới bao trùm trên tay của cô, điều chỉnh sức lực bàn tay nhỏ bé và tốc độ vuốt ve.
Dần dần, Cao Gia Kỳ thoải mái thở dồn dập, mặt càng thêm dùng sức chống đỡ dựa vào bộ ngực của cô.
Minh Tuyết...... Cậu gọi khẽ kêu tên của cô, bởi vì rất thư thái, eo của cậu không thể khống chế động tác đụng của bọn họ bao phủ cầm trong một tay.
Lục Minh Tuyết nhỏ giọng bên tai cậu hỏi: Xuất hiện rồi sao?
"Ừm! Một chút nữa....."
Cao Gia Kỳ thở hổn hển dồn dập, sức lực tay để trên tay nhỏ bé của cô vừa rồi càng thêm dùng sức, sau khi tiếp tục hoạt động vài chục lần, tiếng thở dốc của cậu cũng bắt đầu thay đổi lớn, tiếp theo đó là phóng thích ra trên tay của cô.
Sau khi Lục Minh Tuyết lau chùi hết dịch thể trong tay, cô ôm vai cậu, để cho cậu dựa vào trong ngực của cô từ từ khôi phục hơi thở.
Cô biết làm như vậy chỉ có thể hóa giải trạng thái kích động sinh lý của cậu mà thôi, không có biện pháp chân chính để cho cậu cảm thấy thỏa mãn, nhưng ở đây cũng chỉ có thể làm được như vậy.
Sau khi hơi thở của Cao Gia Kỳ trở lại bình thường, có chút ngượng ngùng từ trước ngực của cô ngẩng mặt lên, nhưng mà cậu vẫn không dám nhìn cô, sau khi cậu cúi đầu kéo quần lót của mình lên, tiếp theo cậu đi dọn dẹp những vật trên bàn.
"Mặt của em thật là đỏ......"
Lục Minh Tuyết nghĩ mình cũng thật là, đột nhiên cảm thấy xấu hổ.
Bình thường thời điểm ở nhà cô đóng cửa phòng lại, chuyện xấu hổ hơn bọn họ cũng đã làm, không nghĩ tới bây giờ chỉ đổi địa điểm, thế nhưng lại trở nên xấu hổ như vậy.
Đi thôi!
Cao Gia Kỳ đột nhiên sinh ra một cổ cảm giác tội ác, biết rõ không nên làm như vậy, thế nhưng cậu lại đánh không lại thúc giục của dục vọng, để lại trong phòng học một ký ức khó quên như vậy.
Về sau khi đi học chợt nhớ tới chuyện này, cậu cũng không thể đổ hết tất cả lỗi trên người Minh Tuyết, người vừa quyết định phải làm ở đây chính là cậu!
Lục Minh Tuyết đi tới trên bục giảng, cầm khăn bản lau hình cây dù tình yêu mà cô vẽ rất xấu lau hết, cô lau chùi vô cùng cẩn thận, chỉ sợ không lau sạch sẽ, ngộ nhỡ bị những người khác phát hiện, lại quấy nhiễu Cao Gia Kỳ.
Minh Tuyết.....
Hả? Lục Minh Tuyết quay đầu lại nhìn cậu.
Thoạt nhìn khuôn mặt nhỏ nhắn đỏ bừng như vậy, làm cho người ta mộng tưởng, lực ảnh hưởng của cô đối với cậu lớn như thế, cho dù cô không làm gì, chỉ là nhìn cô, cậu sẽ sinh ra kích động tà ác.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!