Chương 15: (Vô Đề)

FGiữa tháng mười một, chính là ngày kỷ niệm ngày thành lập trường lần thứ năm mươi bốn.

Sáng sớm, Lục Minh Tuyết rời giường sửa soạn trang điểm, hôm nay cô muốnđến trường trung học cũ, để trả cho Cao Nhà Xương một cái nhân tình, thay thế lớp bọn họ thiết trí* đứng bán ở gian hàng cà phê.

(*)thiết trí: xây dựng, lắp đặt

Đúng tám giờ, Cao Gia Kỳ đến nhà đón cô, cuối tuần trước cậu đã thi xong giai đạn thứ hai, cuối tuần này vốn là thời gian nghỉ ngơi, nghỉ ngơi cho thật tốt, trường học cũng không có cứng rắn quy định học sinh lớp mười hai đến tham gia phương án hoạt động kỷ niệm ngày thành lập trường, anh hoàn toàn cũng không cần đến trường học, nhưng bởi vì cô đã đồng ý đến giúp Cao Gia Xương một tay, cậu đành phải đi cùng với bạn gái đến trường.

Tất cả hoạt động của quán cà phêtrước đó đã chuẩn bị sẵn sàng, một ngày trước Cao Gia Xương và bạn cùng lớp đã làm xong toàn bộ, Lục Minh Tuyết đến gian hàng của bọn họ, được nhiệt liệt hoan nghênh, hàn huyên xong, học đệ, muội đưa cho cô một bộ quần cáo nữ phục vụ, sau khi thay xong, cô cười dịu dàng bắt đầu mời chào khách.

Bởi vì có chị gái xinh đẹp sẽ đứng bán, Cao Gia Xương và bạn cùng lớp làm đủ công việc quảng cáo, bọn họ chuẩn bị nguyên liệu cà phê rất nhiều thế nhưng chưa tới giữa trưa đã bán hết toàn bộ, để bảng ghi hai chữ thật to Hết bán.

Lục Minh Tuyết không ngờ tới sức quyến rũ của mình lớn như vậy, chỉ trong mấy giờ ngắn ngủn, đã hoàn thành nhiệm vụ trao đổi với Cao Gia Xương, còn dư nhiều thời gian như vậy, cô và Cao Gia Kỳ có thể đi dạo những gian hàng khác, dạo chơi hưởng thụ kỷ niệm ngày thành lập trường.

Ít khi Cao Gia Kỳ và Lục Minh Tuyết hẹn hò ở bên ngoài, mỗi lần gặp mặt không phải nhà cậu thì cũng là nhà của cô, hôm nay sau khi đi dạo mấy gian hàng ở trong trường học, cậu phát hiện trong lòng mình đầy ghen tức vẫn không ngừng tuôn trào ra.

Gần như tất cả phái nam khi nhìn thấy Lục Minh Tuyết, cũng sẽ có cảm giác mất hồn ngắn ngủi, người không quen thì chỉ chào hỏi, còn người quen thì ngay lập tức sẽ lộ vẻ mặt mừng rỡ đến gần hàn huyên ôn chuyện với cô.

Trước kia thì có học trưởng, bạn học trước kia, học đệ trước kia, thậm chí ngay tất cả giáo viên trước kia đã từng dạy cô, sau khi nhìn thấy cô, cũng sẽ nhiệt tình ngăn cô lại trò chuyện.

Lúc đầu, Cao Gia Kỳ còn cười cườiđứng ở một bên lắng nghe, nhưng cuối cùng cậu không còn một chút nhẫn nại nào, bởi vì mỗi lần ngăn cô lại đều là phái nam, sự ghen tức của cậu càng lúc càng tăng lên, cho đến khi bộc phát.

"Minh Tuyết, em với ngườikhác phái thật đúng là có duyên!"

"Hả? Tại sao anh nói như thế?" Lục Minh Tuyết nghiêng đầu nhìn cậu.

"Tất cả mọi người rất yêu mến bộ dạng của em." Cao Gia Kỳ đã đếm không hết từ khi cô đi vào trường, có rất nhiều nam sinh cố gắng ngăn cô lại trò chuyện với cô, càng nghĩ, cậu càng tức giận.

Dĩ nhiên Lục Minh Tuyết cũng có tự giác, hơn nữa sau khi nhìn thấy sắc mặt của cậu càng lúc càng khó coi.

"Thật xin lỗi, em lạnh nhạt với anh hả?"

Cô khoát cánh tay Cao Gia Kỳ, ở trước công chúng hôn lên gương mặt cậu:

"Chúng ta đi mua thức ăn, rồi tìm một chỗ ngồi xuống, được không?"

"Muốn trốn đi chỗ nào?"

Đi đến phòng học. Lục Minh Tuyết đề nghị:

"Phòng học lớp mười hai bên kia, ở đó không có người đúng không?"

"Phòng học đã khóa cửa."

"Chúng ta đến phòng hành chính tổng hợp lấy chìa khóa!"

"Em nghĩ anh lén đi vào trộm chìa khóa hả?" Cao Gia Kỳ không đồng ý đề nghị này:

"Đến chỗ ít người một chút là được, không cần thiết phải đi trộm chìa khóa?"

"Trộm cái gì chứ? Là quang minh chánh đại đi lấy." Lục Minh Tuyết chỉ vào cậu:

"Anh đi lấy chìa khóa cửa phòng của lớp anh, tại sao gọitrộm?"

Gì? Cao Gia Kỳ nhìn cô chằm chằm,

"Cho nên, em muốn đi lấy?"

Dĩ nhiên rồi! Lục Minh Tuyết nhìn cậu mỉm cười ngọt ngào:

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!