Chương 30: Nhất Phi Trùng Thiên (2)

Đánh giá: 9 / 1 lượt

Đêm đó, Tần Vũ ngồi xếp bằng trong phòng. Mỗi lần đêm về, Tần Vũ luôn vận dụng tâm pháp Tổ Long Quyết lấy thiên địa linh khí chuyển hóa thành nội lực, sau đó mặc cho nó tán phát để cơ nhục toàn thân bắt đầu hấp thu số nội lực này. Đêm nay cũng thế, Tần Vũ lại vận khởi Tổ Long Quyết. Chỉ thấy…

Từng cỗ thiên địa linh khí bàng bạc nhanh chóng hướng đến Tần Vũ xoay tròn xung quanh, số lượng nhiều đến mức khiến người ta kinh sợ, bởi vì số lượng quá nhiều nên những thiên địa linh khí này tạo thành một lớp sương mù màu xanh bao bọc cả người Tần Vũ, bóng dáng hắn hiện lên mờ mờ ảo ảo. Linh khí vật chất hóa!

Linh khí vật chất hóa trong truyền thuyết!

Nếu như cảnh tượng này để bất kỳ nội gia cao thủ hay tiên thiên cao thủ nhìn thấy chắc chắn đều trơ mặt ra khiếp sợ, tốc độ hấp thu linh khí tự nhiên đại biểu cho tốc độ tiến bộ tu vi của một người. Đạt đến linh khí vật chất hóa, tốc độ tu luyện đã chạm mức khủng khiếp.

Trong truyền thuyết, chỉ có thượng tiên có tốc độ hấp thu linh khí đạt mức linh khí vật chất hóa, còn dù là tiên thiên cao thủ cũng vô pháp đạt đến trình độ như thế. Hiện tại, điều đó lại phát sinh nơi một người tu luyện ngoại công, trên mình một thanh niên chỉ mới mười sáu tuổi.

Cả gương mặt Tần Vũ đỏ rực, thân thể run nhè nhẹ, giống như đang chịu sự biến đổi rất lớn, thậm chí trên trán tuôn ra từng giọt mồ hôi, biểu hiện trên mặt vừa thống khổ vừa kinh ngạc, còn linh khí cuồn cuộn vẫn không ngừng rút vào thể nội Tần Vũ.

"Sao có thể như vậy, sao nhiều linh khí quá." Trong lòng Tần Vũ kinh hãi không nói nên lời.

Khi hắn vận khởi Tổ Long Quyết, linh khí trong thiên địa lại hết sức ngoan ngoãn bị hắn hấp thu cấp tốc, nhưng những thiên địa linh khí này thật quá nghe lời, quá dễ dàng điều động, cho nên…Tần Vũ trong phút chốc hấp thu thiên địa linh khí vượt hơn bình thường gấp mười lần.

"Lẽ nào chính Lưu Tinh Lệ là nguyên nhân."

Trong lòng Tần Vũ tự nhiên nghĩ đến vật này, nhưng hắn lập tức cười khổ, "lão thiên, ông muốn lấy mạng ta à!"

Trong thể nội Tần Vũ, thiên địa linh khí ồ ạt đổ vào trong kinh mạch, cũng na ná như bình thường tối đa số người có thể đi cùng lúc là ba, còn bây giờ là mười người đi cùng lúc, hơn nữa lại đổ vào liên tục không ngừng nghỉ, có thể tưởng tượng được sự chen chúc của nó. Kinh mạch trong thể nội Tần Vũ đã chật chội quá mức bình thường, thiên địa linh khí vượt xa lúc trước hoàn toàn tắc nghẽn trong đó.

"Hấp thu thiên địa linh khí quá nhiều không phải là việc tốt, bây giờ làm sao đây?" Tần Vũ cảm thấy kinh mạch rạn nứt đau buốt từng cơn, muốn thiên địa linh khí lưu thông trong kinh mạch hắn cố hết sức nhưng thiên địa linh khí quá nhiều, nội việc khống chế cũng đã khó khăn.

Ví như một quản giáo điều khiển hành động một trăm người hoàn toàn đơn giản, nhưng để y một mình điều khiển hành động một ngàn người thì không có tác dụng.

"Đau quá, lẽ nào ta muốn kinh mạch đứt đoạn mà chết sao?" Tần Vũ cười khổ, "vốn dĩ Lưu Tinh Lệ là bảo vật, bây giờ xem ra lại là tai nạn của mình. Thiên địa linh khí nhiều như thế đủ để kinh mạch của ta rạn nứt." Tần Vũ có thể cảm nhận mỗi đoạn kinh mạch trên toàn thân phát ra cảm giác đau nhói từng cơn.

Trước đây kinh mạch Tần Vũ thích ứng với một lượng linh khí nhất định, hôm nay đột nhiên tăng lên gấp mười lần, kinh mạch tiếp nhận ra sao? Kinh mạch hoàn toàn căng cứng hơn nữa còn bắt đầu bị rạn nứt toàn bộ, Tần Vũ chỉ có thể nhìn mọi chuyện phát sinh mà không có biện pháp gì để xử lý.

"Bựt bựt…"

Một đoạn kinh mạch cuối cùng không chịu nổi áp lực đã nứt toác.

"Không ổn!" Sắc mặt Tần Vũ lập tức tái mét.

"Bựt bựt …" Phút chốc kinh mạch quanh thân từng đoạn từng đoạn liên tiếp nứt vỡ.

"Phụ vương, con vốn dĩ cho rằng bản thân còn có chút hữu dụng, còn có thể giúp đỡ phụ thân, nhưng xem ra…Con vẫn như cũ là đồ vô dụng." Tần Vũ trong lòng thất vọng, tuy đối mặt cái chết hắn tịnh không chút sợ hãi, không chút đau buồn.

"Có lẽ chết rồi, phụ vương mới vì ta thương tâm." Tần Vũ không hiểu sao lại nghĩ đến điều này.

Tuy nhiên, trong lúc Tần Vũ nghĩ ngợi lung tung, Lưu Tinh Lệ trên ngực hắn lần nữa phát ra từng cỗ từng cỗ thanh lưu, những thanh lưu này lập tức lan tỏa khắp người Tần Vũ, thanh lưu thần bí không biết là năng lượng gì mà các kinh mạch bị nứt vỡ lại hình thành lần nữa một cách nhẹ nhàng. Kinh mạch mới tái tạo so với trước rộng hơn không ít.

"A." Tần Vũ trong lòng kinh ngạc sững sờ nhìn cảnh tượng này.

Hình như…Lưu Tinh Lệ tịnh không đơn giản như Tần Vũ nghĩ.

Thế nhưng do linh khí so với trước nhiều gấp mười lần thậm chí còn vượt quá mười lần, kinh mạch mới tái tạo lại giống như cũ quá chật hẹp, qua giây lát sự lưu thông chậm dần, tắc nghẽn càng lúc càng nghiêm trọng, kinh mạch lại nứt vỡ lần nữa. Lần này Tần Vũ không nản lòng, hắn thận trọng chờ đợi thần bí thanh lưu của Lưu Tinh Lệ.

Quả nhiên, Lưu Tinh Lệ không để Tần Vũ thất vọng, lại một cỗ thanh lưu từ trong nó lan tỏa ra, thật nhẹ nhàng, nơi nào thanh lưu đi qua có thể cảm thụ tốc độ khôi phục nhanh chóng, giây lát kinh mạch mới tái tạo lần nữa và rộng rãi hơn lần trước. Nứt vỡ, tu bổ!

Dù cho thiên địa linh khí của hắn nhiều hơn nữa, kinh mạch cứ liên tục trải qua quá trình nứt vỡ, tu bổ cuối cùng cũng có thể hoàn toàn chịu đựng được. Tần Vũ cuối cùng đã thành công dù nỗi thống khổ kinh mạch bị nứt vỡ liên tục so với nỗi khổ khi tu luyện ngoại công còn đáng sợ hơn nhiều.

Từng cỗ nội lực hùng hậu chảy vào đan điền sau đó lan tỏa theo tứ chi xương cốt, cơ nhục gân cốt của Tần Vũ giống như cát khô không ngừng hấp thu nội lực, hấp thu càng nhiều sự biến đổi càng lợi hại. Bất quá theo thời gian, lượng nội lực hấp thu vào cơ nhục gân cốt giảm dần đi.

Sau hai giờ, Tần Vũ mở to mắt.

"Quả nhiên đúng như ta dự tính. Khối lượng tập luyện càng lớn, cơ nhục gân cốt càng mạnh, lượng nội lực hấp thu càng nhiều. Khối lượng tập luyện một ngày trước so quá khứ còn nhiều gấp mười lần, bây giờ tuy chỉ hấp thu hai giờ nhưng lượng nội lực hấp thu xấp xỉ mười lần hơn." Trên mặt Tần Vũ mồ hôi đầm đìa.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!