Chương 9: (Vô Đề)

12

Luật sư nói, Tần Thận không đồng ý ly hôn.

"Anh có nói với anh ta là tôi sẽ kiện không?"

"Có nói rồi, anh ấy bảo, có thể.

"Tôi nhíu mày. Luật sư liếc nhìn tôi một cái, do dự nói:"Tôi đã làm rất nhiều vụ ly hôn trong những năm qua, cảm giác của tôi là... Tổng giám đốc Tần quan tâm không phải là công ty hay tài sản."

"Vậy anh ta quan tâm điều gì?"

"Có lẽ... là việc không ly hôn."

"Nếu kiện ly hôn mà tài sản chưa phân định rõ ràng, ngược lại còn kéo dài thời gian hơn.

"Nửa đêm, tôi vén rèm cửa nhìn xuống dưới lầu. Bên đường yên ắng, một chiếc xe đậu im lìm. Nửa đêm đến, rạng sáng rời đi. Suốt một tháng nay, ngày nào cũng như vậy. Tôi khoác áo khoác rồi xuống lầu, đi đến bên chiếc xe. Qua cửa kính xe, tôi thấy Tần Thận đang ngủ bên trong, quấn chặt trong áo khoác. Tôi gõ nhẹ lên kính, anh lập tức mở mắt. Hàng mi run rẩy, lộ ra vẻ mặt khó tin. Anh mở cửa xe bước xuống, đứng trước mặt tôi, hai bàn tay nắm chặt rồi lại buông lỏng."A Ly—

"Vừa thốt ra, giọng anh nghẹn lại, như thể không thể nói tiếp. Vài giây sau, anh mới chậm rãi nói tiếp:"Anh không cố ý xuất hiện trước mặt em.

"Chỉ là anh không ngủ được.

"Lúc nào anh cũng nghĩ đến em, căn nhà đó toàn là bóng dáng của em, nếu ở lại nữa anh sẽ phát điên mất.

"Chỉ có ở đây, anh mới chợp mắt được một chút.

"A Ly, đừng đuổi anh đi, anh sẽ không làm phiền em đâu—"

"Vậy thì để tôi đi.

"– Tôi cắt ngang anh. Anh sững người một chút:"Em định đi đâu?

"Tôi không nói gì. Cơ thể anh khẽ lảo đảo."Không, không được, A Ly, em không thể đi.

"Trong màn đêm, anh thì thầm, giọng hoảng loạn và gấp gáp. Tôi nhìn anh đầy mỉa mai."Đây chẳng phải là nhờ ơn anh sao?

"Anh không đồng ý ký thỏa thuận ly hôn, kiện ra tòa nghĩa là tôi sẽ phải gặp anh hết lần này đến lần khác.

"Vậy thì tôi rời đi, chỉ cần ly thân hai năm là có thể ly hôn rồi, đúng không?"

Sắc mặt Tần Thận trắng bệch, ánh mắt lộ rõ tuyệt vọng.

"A Ly, em thật sự hận anh đến thế sao?"

Tôi cúi mắt, giọng điệu bình thản không một chút d.a. o động.

"Thay vì nói là hận, thì nên nói là ghê tởm mới đúng.

"Ghê tởm đến mức tôi thậm chí không muốn tranh tài sản với anh, không muốn tốn thêm chút thời gian hay sức lực nào cho anh và người tình của anh."

"Chúng ta đừng gặp lại nữa.

"Anh sống cuộc đời của anh, còn tôi, tôi cũng sẽ bắt đầu lại cuộc đời của mình.

"Nếu tôi có thể gặp được người mới, có thể yêu thêm một lần nữa, vậy thì càng tốt.

"Nó sẽ là bằng chứng rõ ràng nhất trước tòa rằng tình cảm giữa chúng ta đã hoàn toàn tan vỡ."

"Tần Thận, anh đừng mơ mộng nữa.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!