Chương 2: (Vô Đề)

Năm đó công ty anh tổ chức cuộc thi hoa hậu, biết bao cô gái xinh đẹp vây quanh, yến oanh ríu rít bên cạnh, vậy mà anh chẳng động lòng chút nào, đến một tin đồn cũng không có.

Giờ mấy cô gái này… sao có thể chứ!

"Sao thế?

"– Chương Tiểu hỏi. Tôi mím môi, cuối cùng vẫn không nhịn được:"Tần Thận tuyển trợ lý mới à?"

"Không có tuyển trợ lý đâu. À, cậu nói mấy cô gái kia ấy hả, do công ty mở rộng kinh doanh, phát sinh thêm nhiều công việc đối ngoại. Tổng giám đốc Tần để có thể về nhà đúng giờ, nên đã cho lập một đội PR."

Cô ấy cười híp mắt, nghiêng đầu trêu tôi:

"Giang Ly, cậu là đẳng cấp mỹ nữ hàng top, hoa khôi trong các hoa khôi, còn để tâm đến mấy chuyện này à?"

Tôi bất lực đáp:

"Đúng đúng đúng, bị cậu nhìn thấu rồi."

"Tính cách hay nghĩ linh tinh của cậu đúng là tám đời cũng không sửa được. Yên tâm đi, họ chỉ phụ trách các buổi xã giao bên ngoài thôi, Tổng giám đốc Tần chưa bao giờ dùng đến bọn họ."

Sau khi Chương Tiểu rời đi, tôi ngồi xuống ghế làm việc của Tần Thận, nhìn dãy ảnh của mình được đặt gọn trên bàn, rồi thở dài.

Vậy ra công ty không có vấn đề gì, cũng không phải vì muốn lấy lòng ai khác.

Chuyện anh ấy cạo râu, có thể chỉ đơn giản là muốn thử d.a. o cạo mới, hoặc chỉ là nổi hứng.

Haiz…

Lạc Lạc và Chương Tiểu đã sớm nói thẳng với tôi rồi.

Nếu không phải vì gặp được người chồng hoàn hảo như Tần Thận, với cái kiểu cầu toàn quá mức thế này, chắc tôi tự hành mình đến kiệt sức mất.

Đúng là thể chất nhạy cảm trời ban, kiểu người "nội hao" do định mệnh chọn trúng.

"Cốc cốc!

"Một người phụ nữ cúi đầu mang trà vào. Cô ta cúi người rất thấp, cung kính đặt ly trà xuống, rồi nhẹ giọng nói:"Tần phu nhân, nếu chị cần gì cứ gọi em."

Tôi hơi sững người.

Người phụ nữ này tên là Lâm Cẩm, là thư ký của Tần Thận.

Tôi không ngờ…

Cô ta vẫn còn ở bên cạnh Tần Thận.

03

Mấy năm trước, có một ngày Tần Thận tan làm trở về nhà, sắc mặt u ám nặng nề.

Tôi nhanh chóng nhận ra anh có điều gì đó không ổn, liền hỏi có chuyện gì xảy ra.

Anh ngồi trên ghế sofa, im lặng rất lâu, rất lâu, cuối cùng khó nhọc mở miệng nói rằng đã gặp người nhà của kẻ gây tai nạn năm xưa.

Năm Tần Thận mười tám tuổi, cha mẹ anh đang dừng xe chờ đèn đỏ thì bị một chiếc xe do tài xế say rượu tông mạnh từ phía sau. Hai chiếc xe, ba người, đều tử vong tại chỗ.

Lâm Cẩm chính là con gái của tài xế say rượu đó.

Khi Tần Thận phát hiện ra chuyện này, Lâm Cẩm đã vào làm thư ký cho anh được ba tháng.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!