Chương 10: (Vô Đề)

Thanh danh của Ôn Khinh Hàn trong ngành luật không ai là không biết. Thời đại học cô từng là sinh viên đứng đầu khoa luật, giành được nhiều giải thưởng trong các cuộc thi trong và ngoài nước, thậm chí cả các cuộc thi quốc gia. Sau khi tốt nghiệp, cô hợp tác với Giản Ý Chi. Việc thành lập Công ty Luật Ức Hàm có thể nói là tiền đồ vô hạn.

Tuổi trẻ tài cao, đây là đánh giá của các trưởng bối dành cho Ôn Khinh Hàn, mà cũng là gánh nặng đặt lên vai cô. Công việc của cô không để xảy ra bất kỳ sai sót nào, đây là yêu cầu của bản thân.

Luôn có vô số khách hàng đặt kỳ vọng vào Ôn Khinh Hàn hoặc Giản Ý Chi. Được một trong hai người này nhận án cơ hồ là bước đầu tiên trong con đường thắng kiện.

Văn phòng của Ôn Khinh Hàn và Giản Ý Chi nằm trên tầng hai của công ty luật, phòng hai người nằm ngược hướng nhau. Thậm chí còn có cầu thang riêng ở tầng một dẫn thẳng đến văn phòng. Lúc đầu thảo luận về bố cục phòng, Giản Ý Chi nói sau này tránh cho khách hàng cùng đồng nghiệp đi nhầm phòng, như vậy khả năng đi nhầm sẽ giảm đi rất nhiều. Nếu vẫn đi nhầm, tám chín phần là cố ý.

Thời điểm Giản Ý Chi nói những lời này, trong mắt có một tia giễu cợt, Ôn Khinh Hàn cũng giống nàng.

Bàn làm việc của Ôn Khinh Hàn cạnh cửa sổ sát đất, ánh nắng mặt trời chiếu qua cửa sổ chia sàn gỗ thành hai mảng màu khác nhau.

Trợ lý Mạnh Tư Kỳ trong bộ vest chỉnh tề đang cầm một tập tài liệu, đi giày cao gót bước qua ánh nắng, tiến đến bàn của Ôn Khinh Hàn.

"Ôn Luật sư."

"Ân?" Ôn Khinh Hàn không ngẩng đầu, tiếp tục xem tư liệu vừa lấy ra từ trong túi giấy.

Mạnh Tư Kỳ nghe thấy cô đáp lại. Sau đó tiếp tục: "Sáng nay thư tuyển dụng đã phát ra ngoài, hiện tại đang tiếp nhận hồ sơ lý lịch."

Ôn Khinh Hàn cầm bút vẽ lên những điểm mấu chốt trên tư liệu. Cuối cùng cài nắp lại, cho tài liệu vào túi giấy, ngước mắt lên nhìn trợ lý, nói: "Đến lúc đó cô cùng Liễu Úc chọn lọc một lần, chọn ra những người đạt yêu cầu tuyển dụng cùng nhưng người vượt trội hơn điều kiện tuyển dụng của chúng ta đưa ra. Sau đó tôi cùng Ý Chi phỏng vấn lại."

"Được."

"Cô có thể ra ngoài." Ôn Khinh Hàn đặt túi giấy sang một bên, tiếp tục rút ra văn kiện khác.

Mạnh Tư Kỳ gật đầu xoay người rời đi.

Ôn Khinh Hàn đột nhiên nghĩ đến cái gì đó, nhìn lên đồng hồ treo tường, tập tài liệu vừa mở ra lập tức đóng lại. Cô đứng dậy bỏ một ít tài liệu vào trong cặp, sau đó kéo khóa, nhấc cặp rồi bước ra khỏi văn phòng.

Khu vực này cơ bản toàn là tòa nhà cấp cao, nên đương nhiên một số doanh nhân sẽ tìm thấy cơ hội kinh doanh. Tại nơi này cũng có một vài địa điểm giải trí được mở. Có nhà hàng, quán cà phê, quán bar đủ loại hình, v.v. đều là thiết kế tao nhã, chuyên vì khu vực này mà cung cấp.

Khi Ôn Khinh Hàn bước vào quán cà phê, Giản Ý Chi đã ngồi nhàn nhã ngồi một góc uống cà phê.

Cô ngồi đối diện với Giản Ý Chi, gọi một cốc Lam Sơn, rồi tầm mắt khẽ quét qua Giản Ý Chi.

Tiên Nghịch Tiên Hiệp, Kiếm Hiệp, Huyền Huyễn Vưu Vật

- Nhi Hỉ Ngôn Tình, Sủng Nàng Dâu Cực Phẩm Ngôn Tình, Sủng "Phán quyết sơ thẩm, thân chủ của mình thắng kiện." Giản Ý Chi thoáng nhướng mày, hiển nhiên tâm trạng rất tốt. Ôn Khinh Hàn chưa kịp phản ứng đã nói thêm: "Tình hình hiện tại bất lợi cho đối phương, kháng cáo cũng chẳng khác nào duy trì phán quyết ban đầu. Hơn nữa cô ta vốn là đang ngoan cố kháng cự đến cùng.

Ngay cả khi người tranh luận hôm nay không phải là mình, vụ kiện này cũng vẫn sẽ thắng."

Gần đây, nàng rất bận rộn với vụ án này, ngay cả cuối tuần cũng không được nghỉ ngơi. Vì lý do này, thứ sáu tuần trước nàng bận đến mức khi tan sở quên mang tài liệu về nhà. Tình cờ là nàng phải dùng đến, cho nên chỉ có thể nhờ Ôn Khinh Hàn mở cửa phòng.

Ôn Khinh Hàn gật đầu cười, "Chúc mừng, lại thắng thêm một trận, dự định ăn mừng thế nào?"

Giản Ý Chi lập tức ngồi thẳng dậy, nghiêng người về phía trước một chút, hai tay bưng tách cà phê, thấp giọng hỏi: "Nói đến ăn mừng, cậu định ăn mừng thế nào? Im lặng nhiều ngày như vậy, cậu không nói, Thanh Thu cũng không nói, hai người định ẩn hôn sao?"

Không có tin tức gì, cũng có thể tưởng tượng được hai người này giữ kín đến mức nào, hơn nữa cũng không thấy quan hệ thân thiết hơn. Nếu Ôn Khinh Hàn không tiết lộ tin tức cho nàng, nàng có lẽ cũng sẽ không hay không biết.

Suy cho cùng, Ôn Khinh Hàn là người giỏi ngụy trang nhất.

Ôn Khinh Hàn nghe xong, lông mi run lên, tựa hồ muốn chớp mắt, nhưng lại nhanh chóng khống chế lại, nhìn chằm chằm cà phê đậm đặc trong cốc.

Cảnh tượng đêm hôm trước lại hiện lên trong đầu cô. Thời Thanh Thu nói muốn ăn kẹo bông, hỏi cô có sợ không, rồi sau khi về nhà bình tĩnh nói lời tạm biệt.

"Có thể là như vậy." Ôn Khinh Hàn chậm rãi khuấy ly cà phê, cô nhận ra lúc khi muốn kết hôn, trong lòng ngoại trừ lo lắng còn có chút chờ mong. Thâm chí cũng chưa tính đến sau khi kết hôn sẽ có dự định gì.

Tâm tư của cô đều tập trung vào lời đề nghị kia, không nghĩ nếu bị từ chối sẽ làm gì, không có đường lui nào.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!