Edit: Cháo quẩy
Beta: Bổn cung muốn cắt JJ của ngươi
Sau bữa cơm tối, Lindsay mang một bộ lễ phục tới, gõ cửa một cái.
Sở Du Nhiên đang lau lông cho Dillow ngẩng đầu lên, nhìn thấy quần áo trong tay Lindsay, cười hỏi: "Cho ta?"
"Vâng, đây là bộ lễ phục thứ nhất, ngài trước tiên thử một chút xem có vừa người không." Lindsay đặt khay xuống, cầm lên bộ lễ phục màu trắng được cắt may tinh xảo, cười nhìn Sở Du Nhiên, "Ngài mặc vào nhất định sẽ rất đẹp."
Sở Du Nhiên thả Dillow ra, nhận lấy bộ lễ phục, "Đây là, quần áo mặc trong ngày cưới?"
Lindsay cười lộ ra đôi răng nanh nhỏ, "Đúng ạ, Bệ hạ đặt mười bộ, mặc cho ngài chọn lựa, ánh mắt Bệ hạ rất tốt, mỗi bộ đều rất hợp với ngài."
Sở Du Nhiên cười nhận lấy, hào phóng nói: "Vậy ta mặc thử một chút?"
Mặc lên người bộ lễ phục chẳng hề phức tạp nhưng lại được chế tác vô cùng khéo léo tinh xảo này, Sở Du Nhiên kéo kéo vải chỗ hông, kinh ngạc hỏi: "Sao lại vừa vặn như vậy? Đâu có ai đo kích cỡ cho ta đâu."
Lễ phục màu trắng thuần này, rất giống lễ phục quý tộc cung đình Châu Âu ở thế kỷ 17, so với thời đó còn tinh mỹ hơn, cũng đơn giản hơn. Ngoại trừ trang sức minh chứng cho thân phận, chỉ có tay áo và vạt áo trước thêu hoa văn màu vàng, trang trọng tao nhã. Màu sắc này, theo như Sở Du Nhiên thấy, cực kỳ giống màu mắt của Wales, vô cùng hài lòng. Sau khi mặc lên người, đã phô diễn ra thân hình hoàn mỹ của Sở Du Nhiên, đặc biệt phần eo và chân, tinh tế thẳng tắp, khiêu gợi không gì tả nổi.
Lindsay kinh diễm nhìn mười mấy giây, bị Dillow bất mãn quét một vuốt, lúc này mới phản ứng lại, ngượng ngùng giải thích: "Bệ hạ chỉ thuận miệng nói, không nghĩ tới lại vừa vặn như vậy!"
Lần này ngược lại khiến Sở Du Nhiên cảm thấy xấu hổ, Wales căn bản cũng không có lấy thước đo dáng người cho cậu, một người sao có thể chỉ bằng mắt thường mà nhìn chuẩn như vậy chứ? Sắc mặt Sở Du Nhiên có chút hồng, trong nhất thời không biết nên nói gì nữa.
Vẫn là Dillow tâm tư đơn thuần, đôi mắt nhóc con sáng lấp lánh nhìn Sở Du Nhiên vài vòng, dùng móng vuốt vỗ vỗ cẳng chân Sở Du Nhiên, không tiếc lời tán dương: "Thật đẹp mắt, cứ như muốn kết hôn vậy."
Sở Du Nhiên bị chọc phát cười, ngồi xổm xuống ôm lấy Dillow, dùng trán cọ cọ trán nhóc con, nói nghiêm túc: "Dillow, nếu thầy kết hôn với chú con, con vẫn thích thầy chứ?" Cậu vẫn có chút lo lắng, muốn hỏi suy nghĩ của đứa nhỏ trước, nếu như Dillow không thể tiếp nhận thân phận thay đổi từ thầy giáo đến người nhà của cậu, thì cậu cần từ từ nói chuyện với đứa nhỏ này một chút.
Không nghĩ tới, sau khi Dillow nghe xong câu này liền dùng một loại ánh mắt "thầy là đồ ngốc hả" nhìn Sở Du Nhiên, dùng đệm thịt nhấn vào gáy cậu một cái, báo nhỏ đặc biệt người lớn nói: "Yêu thầy yêu thầy, chờ ta lớn lên rồi cũng sẽ yêu thầy, giống cái, thực sự là sinh vật phiền toái." ╭(╯^╰)╮ "Dillow, " Sở Du Nhiên cọ cọ cái bụng mềm mại của báo nhỏ, híp mắt cười hỏi nhóc: "Nếu chú con lấy người khác, con sẽ tiếp nhận sao?"
Trong nháy mắt ánh mắt Dillow trở nên ác liệt, vuốt nhỏ duỗi ra, bốn móng nhỏ sắc bén dị thường, "Ổng dám?"
Sở Du Nhiên vui mừng cọ cọ nhóc con, còn chưa kịp khen vài câu, liền nghe báo nhỏ nói tiếp: "Ổng làm lớn bụng thầy rồi, sao có thể không chịu trách nhiệm chứ?!"
Sở Du Nhiên: "… Dillow!"
Wales còn chưa vào cửa, đã nghe thấy đứa cháu nói xấu sau lưng mình, nhíu mày lại, Wales vẻ mặt ghét bỏ đạp cửa đi vào, ánh mắt trực tiếp rơi trên người Sở Du Nhiên đang nhéo tai Dillow.
"Rất đẹp." Wales quên luôn thằng cháu vô lễ, nghiêm túc khen bạn lữ.
Khóe miệng Sở Du Nhiên vừa mới cong lên, Wales tiếp tục khen: "Quả nhiên rất vừa vặn."
Sở Du Nhiên đi tới, ném Dillow lên mặt Wales, nhìn Dillow một thân lông đen che kín khuôn mặt tuấn tú của Wales, Sở Du Nhiên nghiêm mặt, nghĩ đến nguyên nhân đối phương biết rõ ràng cỡ người to nhỏ của mình, cậu một chút cũng không cười nổi.
Dillow mất công tốn sức bò ra sau cổ Wales, mông ngồi lên bả vai Wales, hai chân ôm lấy đầu chú mình bất đắc dĩ thở dài, khẩu khí đặc biệt lo nước thương dân: "Giống cái, quả nhiên là sinh vật không thể nói lý."
Wales lần đầu tiên cảm thấy chỉ số thông minh của cháu mình tăng lên rồi, tán đồng gật đầu một cái. Nói ngon ngọt vậy mà cũng tức giận được, tính tình "bóng lông nhỏ" ngày càng tệ, đều là thói quen do y gây ra.
Sau đó, Quốc vương Bệ hạ cùng Dillow điện hạ, cứ như vậy bị giống cái không thể nói lý duy nhất trong nhà —— đuổi ra ngoài!
Sở Du Nhiên nhìn hai người họ đi ra ngoài còn liếc mắt nhìn nhau, ánh mắt tràn đầy oán thầm đối với cậu, trong lòng vô cùng muốn nhéo hai cái tai đầy lông kia, một lớn một nhỏ này, cậu bị ép phát cáu tới mức muốn đánh bọn họ mỗi ngày rồi
————
Hôn nhân Hoàng thất, mọi thứ gần như đều được tiết lộ, theo sự chuẩn bị của lễ cưới, chuyện này nghiễm nhiên trở thành đề tài để con dân Đế tinh đàm luận lúc rảnh rỗi, tư liệu về Sở Du Nhiên cũng dần dần bị bới ra. Hôn ước định sẵn, trải qua giai đoạn mất trí nhớ bi thương, còn có thể yêu cùng một người lần thứ hai, đây tuyệt đối là sắp xếp của Thú Thần! Không, có thể chế trụ được Quốc vương Bệ hạ, Vương hậu điện hạ chính là Thú Thần tái thế, đặc biệt cao, đại, thượng!
Dưới sự thúc đẩy phía sau của Wales, thân phận của Sở Du Nhiên như nước dâng thuyền lên, ngoại trừ một vài quý tộc duy trì trạng thái quan sát ra, bình dân bách tính không bị ảnh hưởng bởi lợi ích thì kêu gào ủng hộ. Dù sao thì theo như lời đồn về cố sự tình yêu xúc động lòng người, Vương hậu điện hạ nghiêng nước nghiêng thành xinh đẹp như hoa, Quốc vương Bệ hạ không phải cậu thì không cưới, Dillow điện hạ đồng dạng yêu cậu kính cậu, người ta đã nguyện ý thì sao phải phản đối? Ủng hộ là được rồi!
Sở Du Nhiên không có chuyện gì thì rất thích xem tin tức, thời điểm thấy người khác nói cậu là Thú Thần tái thế các loại lời nói vô căn cứ, Sở Du Nhiên hiếm khi phun tào một câu: "Toàn nói phụ thân em là hậu duệ Thú Thần, em hiện tại thành Thú Thần tái thế, bối phận có phải sai rồi không?"
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!