Edit: Cháo quẩy
Beta: Bổn cung muốn cắt JJ của ngươi
Ngày hôm sau, khi Sở Du Nhiên tỉnh dậy tầm mắt vẫn mờ tối, cảm giác trên eo có một cánh tay mạnh mẽ quấn lấy, bên tai còn có tiếng hít thở nhẹ nhàng, hai mắt Sở Du Nhiên mông lung nhìn trần nhà im lặng chừng nửa phút, lúc này mới nhớ lại chuyện tối hôm qua.
Còn không bằng đừng nhớ tới…
Sở Du Nhiên đỏ mặt trở mình, cảm thấy cơ thể đau đớn mệt mỏi, cổ họng khô khàn, eo mỏi vô lực, với lấy một cái gối ôm vào ngực, vùi người nhắm mắt lại, không muốn nhúc nhích chút nào.
Nhưng mà ngay sau đó người phía sau liền dán lên lưng cậu, nghiêng thân, ôm cả người cậu vào lòng, Sở Du Nhiên không hiểu sao lại nghĩ tới hai con tôm hùm nằm úp trên đĩa, khóe miệng cong lên, Sở Du Nhiên bất đắc dĩ tiếp nhận cái tư thế tràn ngập tình dục này, cũng cảm giác được có vật nào đó rất không thành thật đè lên mông cậu, Sở Du Nhiên lúng túng thân thể cứng đờ, sau đó dúi đầu vào gối, cưỡng bách bản thân ngủ tiếp!
Wales mở mắt ra, nhìn thấy động tác này của Sở Du Nhiên, bất đắc dĩ kéo gối từ trên mặt người yêu xuống, buồn cười hỏi cậu: "Em không sợ ngộp chết hả?"
Sở Du Nhiên đang giả chết…
Wales không làm gì được cậu, ngồi dậy nhìn đồng hồ, cúi đầu hôn một cái lên trán Sở Du Nhiên, biết cậu không có ngủ, tâm tình rất tốt gọi: "Bóng lông nhỏ?"
Sở Du Nhiên mở mắt ra, bất mãn nhìn đối phương, giọng nói khàn khàn: "Bóng lông là cái quỷ gì?"
"Gả cho ta." Wales tự mình bá đạo.
Sở Du Nhiên dở khóc dở cười, "Trước đó không phải đã nói rồi sao, giờ lại hỏi?"
Wales chiếm được câu trả lời vừa lòng, cười sờ tóc cậu, vén sợi tóc xốc xếch trước trán thuận về sau tai, cúi đầu hôn lên khóe miệng cậu một cái, rót một cốc nước ấm cho cậu, sau khi cho cậu uống xong thì dịu dàng xoa khóe mắt cậu, ánh mắt lấp lánh, "Mắt khóc đỏ hết cả rồi."
Sở Du Nhiên tức giận ngã người vào giường, nhắm mắt lại, không muốn nói về đề tài này nữa.
Wales cũng không đùa cậu nữa, đứng dậy mặc quần áo vào, dịu dàng nói: "Em ngủ thêm một lúc đi, ta có việc đi ra ngoài một chút, sẽ về nhanh thôi."
Sở Du Nhiên gật gật đầu, thấy đối phương vẫn cứ dựa sát vào mình, buồn cười chủ động đến gần, khẽ đụng nhẹ vào miệng Wales, giống như chim nhỏ mổ ăn vậy, mổ xong liền nhắm mắt lại ngủ tiếp. Cậu đã trực tiếp coi người đàn ông trước mắt thành con mèo lớn muộn tao muốn được hôn nhưng lại không nói rõ, hy vọng y có thể chủ động dán tới nũng nịu.
Wales lại không biết cậu nghĩ thế nào, ngược lại rất hài lòng với thái độ của bạn lữ, y khẽ cười một tiếng, xoa đầu Sở Du Nhiên, lúc này mới đứng dậy đi ra ngoài.
Tia sáng bên ngoài khiến y nheo mắt lại để đồng tử thích ứng với biến hóa của ánh sáng. Hiện tại đã hơn bảy giờ, vì để Sở Du Nhiên ngủ nhiều thêm một chút, Wales mới cố ý chỉnh độ sáng phòng ngủ thấp như vậy. Ánh sáng bên ngoài chiếu vào con ngươi vàng kim của y, ánh sáng chợt lóe qua, tựa như đang cháy vậy, sáng đến rực rỡ.
Crewe đi theo Wales nhiều năm liếc mắt một cái có thể nhìn ra tâm tình y không tệ, sau khi thăm hỏi chào buổi sáng xong, nghiêm cẩn nói: "Bệ hạ, nhân viên đăng ký lễ cưới đã chuẩn bị sẵn sàng, bất cứ lúc nào cũng có thể tới đây."
Wales gật đầu một cái, "Chờ Vương hậu tỉnh dậy rồi nói sau."
"Vâng, " Crewe phất tay với thị quan đứng bên, đối phương lập tức đi sắp xếp, sau đó Crewe thấp giọng nói: "Elton vẫn từ chối phối hợp."
Ánh mắt Wales đột nhiên trở nên sâu xa, "Coi chừng nơi này, không được để em ấy biết, phái người đi đón Dillow, cứ nói ta có chuyện quan trọng." Nói xong y cầm lấy áo khoác trong tay người hầu, chỉ đơn giản khoác lên người sau đó dẫn đầu đi trước.
Lindsay sau khi nhận được ánh mắt của Crewe, lập tức đi tới cửa phòng ngủ, bình tĩnh đứng một bên, chờ Sở Du Nhiên vẫn còn đang ngủ say bên trong, không cho bất luận người nào quấy rối.
——————
Trại tạm giam trọng phạm cấp S.
Elton cả người chật vật sắc mặt trắng bệch ngồi trong phòng tra tấn, mệt mỏi nhìn người hỏi cung hắn, cuối cùng khóe miệng nhếch lên một độ cong giễu cợt, vô lực nói: "Ta sẽ không nói gì hết, các ngươi không dám để ta chết, đúng không."
Người phụ trách hỏi cung là một người đàn ông trung niên trên mặt có vết đao, mặt mũi lạnh lẽo nghiêm túc, tiếp nhận kết quả thuộc hạ đưa cho, hắn nhíu mày, hạch dị năng của Elton đã đến ranh giới tan rã, chỉ cần hơi kích thích thêm chút nữa, sẽ lập tức chết. Hắn trầm mặt xuống, lạnh nhạt nói: "Tìm người trị cho hắn, đừng để hắn chết!"
Elton giễu cợt xì cười một tiếng, "Có thể cứu ta, chỉ có Sở Du Nhiên, nếu như cậu ta còn sống, làm phiền mượn dùng một chút." Những năm này hắn chưa từng gặp qua giống cái nào có giá trị tinh thần lực đột phá cấp S như cậu ta, nếu như có thể chữa trị, thì nên sớm trị cho khỏi. Hắn không được tốt số như Wales, vừa sinh ra liền có người xem xét tinh thần lực cùng giống cái xứng đôi cho y, bất kể lúc nào cũng có thể trấn an hạch dị năng muốn bạo động của y, thậm chí ngay khi Sở Du Nhiên sinh ra liền nhận định là Vương hậu của mình.
Binh lính đang đứng cạnh Elton chính là ám vệ từng phụ trách bảo vệ Sở Du Nhiên, đêm Sở Du Nhiên xảy ra chuyện, cũng đúng lúc Số 3 hắn bảo vệ, bởi vì làm việc thất bại, Số 3 bị Wales nghiêm trị, trong lòng hắn tự nhiên giận chó đánh mèo với Elton, nghe được lời nói bất kính của Elton, hắn xoay người lại nhấc chân, trực tiếp đạp lên mặt Elton, trên mặt đầy sát khí, "Ta cảnh cáo ngươi miệng sạch sẽ một chút!
Còn bất kính nữa ta sẽ giẫm nát cái miệng của ngươi!"
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!