Edit: Cháo quẩy
Beta: Bổn cung muốn cắt JJ của ngươi
Nghe thấy tôi tớ của mình nói vô lễ với Sở Du Nhiên, Công tước phu nhân cũng chỉ híp mắt một cái, không có ngăn lại. Hiển nhiên là muốn vừa đánh vừa xoa, đánh một gậy cho một quả táo, rõ ràng là cách dạy dỗ cho tôi tớ.
Sở Du Nhiên chỉ nhíu mày, lẳng lặng nhìn đối phương, giống như đang xem một trò tạp kỹ, ngay cả vẻ mặt cũng lười biểu lộ.
Công tước phu nhân thấy cậu không xin lỗi cũng không chịu thua, cũng tức giận, hắn không nghĩ tới Sở Du Nhiên ôn nhuận cười trước nói này lại khó đối phó y như Sở Hồng Vũ vậy.
Dilow tuy rằng mới đầu nghe không hiểu bọn họ đang nói cái gì, bây giờ vô lễ với Sở Du Nhiên nhóc đã nhìn ra rồi, báo nhỏ lập tức ngẩng cái đầu buồn ngủ lên, sâu kín nhìn chằm chằm kẻ tôi tớ vừa nói chuyện kia, ánh mắt hung ác, cho dù chỉ là một con báo nho nhỏ, nhưng lại mang vẻ bạo ngược khó che dấu. Từ sau khi dị năng thức tỉnh, gần đây Dillow lớn lên rất nhanh, hình thể không nói tới, ngay cả khí thế cũng không còn ngây ngô như trước.
Huyết thống cao quý từ trong xương tủy khiến nhóc từ lúc chào đời liền cao hơn người ta một bậc, càng không cho phép người khác bất kính với mình, một cái thứ không biết huyết thống thế nào lại dám ở trước mặt nhóc nói huyên thuyên, Dillow nổi giận rồi —— thật muốn một móng tát chết hắn!
Thị giả bị ánh mắt nhóc nhìn trong lòng run lên, sau đó mới phản ứng được bản thân lại bị một đứa nhóc trấn áp, lúc này liền thẹn quá hóa giận, mặt đỏ hết lên. Ngày thường hắn cùng Luke làm mưa làm gió quen rồi, căn bản không chịu được bị chèn ép thế này. Theo bản năng điều động tinh thần lực, muốn hù dọa thằng nhãi con này một chút, thuận tiện chấn nhiếp Sở Du Nhiên một chút, một giống cái cùng một ấu tể, thì có bản lĩnh gì chứ, hắn còn lâu mới tin giống cái trước mặt này làm tổn thương thiếu gia nhà hắn đâu.
Sở Du Nhiên đối với ngoại giới cảm ứng nhạy bén, khuôn mặt ôn nhuận đột nhiên trở nên lạnh lùng nghiêm nghị, thời điểm tinh thần lực của đối phương tản đến muốn áp chế Dillow, đã làm một cái lồng phòng vệ vững chắc bảo hộ Dillow, đôi mắt đen như mực, lạnh lùng nhìn chằm chằm đối phương, không khí chung quanh dường như nóng lên mấy phần, khí tức cũng trở nên ngột ngạt, ngay cả cỏ xanh dưới chân cũng giống như bị đốt lên, toàn bộ mất sức sống.
Đoàn người đối diện đứng mũi chịu sào, tất cả đều hoảng sợ nhìn Sở Du Nhiên, tinh thần lực của giống cái này, rốt cục đã đến trình độ nào rồi!
Sở Du Nhiên ngữ khí lạnh nhạt, âm thanh không cao, lại nghe ra được cậu đang tức giận, "Công tước phu nhân, ngươi muốn ra oai phủ đầu ta cũng không để ý, thế nhưng ngươi không nên để hắn động đến học sinh của ta, một ấu tể, chỉ là một ánh mắt đã bị hắn phản kích, hành vi đó chính là mưu sát!"
Vừa nghe Sở Du Nhiên chụp tội danh này lên đầu mình, sắc mặt Công tước phu nhân phát lạnh, vẻ mặt khó coi nhìn tên tôi tớ động thủ một cái, xung quanh có một người lớn tuổi hơn kéo kẻ kia sang một bên, vung tay cho hai cái tát, mắng: "Phế vật! Mắt trợn to thế làm gì, dọa đến đứa nhỏ thì làm sao bây giờ!"
Công tước phu nhân lạnh giọng nói: "Sở Du Nhiên, chú ý giọng điệu nói chuyện của ngươi, vu hại bổn phu nhân là tội nặng."
Sở Du Nhiên cười lạnh một tiếng, miệng lưỡi bén nhọn chưa từng có, "Chỉ cần không phải phế vật, đều có thể cảm ứng được tinh thần lực của hắn gợn sóng, phu nhân không nhận ra được sao?"
"Sở Du Nhiên, ngươi làm càn!" Sở Du Nhiên chỉ cây dâu mà mắng cây hòe, đây là trần trụi trở mặt, sắc mặt Công tước phu nhân càng khó coi.
Sở Du Nhiên nở nụ cười, khôi phục lại dáng vẻ ôn nhuận ưu nhã, môi mỏng khiêu gợi khẽ mở, bất đồng với sự dịu dàng dĩ vãng, lúc này càng phác họa ra một độ cong lạnh bạc, ánh mắt cười như không nhìn phía đối diện, khí chất mâu thuẫn khiến người ta sinh ra ý lạnh trong lòng, "Ta là con trai của Hiệu trưởng trường quân đội đệ nhất Đế quốc, ngài không biết tước vị của phụ thân ta sao? Ta chính là con trai duy nhất của ông ấy, có thể thừa kế tước vị của người, sao ta không thể càn rỡ chứ?
Phu nhân vừa đến đã muốn dùng thân phận áp ta, ta không quan tâm, thế nhưng mưu tính thương tổn học sinh của ta, với danh tiếng của trường quân đội đệ nhất, ta quyết không bỏ qua!"
Sắc mặt Công tước phu nhân đỏ lên, hắn thừa nhận hắn đã nhìn nhầm rồi, đây căn bản không phải là giống cái yếu đuối hèn nhát dễ bị bắt nạt, ngoài cái mũ lớn bị chụp lên đầu, còn liên lụy tới cả trường học, hiển nhiên là muốn làm lớn chuyện. Nếu như chuyện này không giải thích rõ ràng, tuyệt đối sẽ gây ảnh hưởng bất lợi đến phủ Công tước.
Sở Du Nhiên mặt không thay đổi nhìn đối phương, không lùi chút nào, ai dám động đến một cọng lông của Dillow, cậu liền chôn người đó cùng, bất kể thân phận của đối phương là gì.
Dillow cảm nhận được tâm tình Sở Du Nhiên không tốt, ngẩng đầu lên cọ cọ cằm cậu, không tiếng động an ủi, lại nhìn ông chú vạm vỡ trước mặt, Dillow khinh thường hừ một tiếng, cái tên bự con kia, nó nhớ kỹ rồi đó!
Mang theo học sinh đặc huấn trở về, Elton biết được thời gian này là lúc Sở Du Nhiên đưa bọn nhỏ về nhà, vì thế cố ý ở cổng Đông của trường học lượn một vòng, quả nhiên thấy được Sở Du Nhiên ở cổng. Chỉ là Sở Du Nhiên bây giờ, cùng thiếu niên ôn nhuận trong kí ức của hắn như hai người khác nhau.
Hai mắt Elton nham hiểm nhìn phía dưới, hắn thích Sở Du Nhiên, nhưng thích nhất vẫn là năng lượng tinh thần của cậu. Sở Du Nhiên là giống cái duy nhất có tinh thần lực đạt đến cấp S trong toàn bộ Đế quốc, hơn nữa tinh thần lực có thể dung hợp với bất kì giống đực nào. Vì kế hoạch báo thù, hắn phải đến bên cạnh Sở Du Nhiên, cho dù Sở Du Nhiên là ai, hắn đã định chắc rồi!
Mắt thấy động tĩnh phía dưới đã khiến cho đội giáo vệ chú ý, hai quân nhân mặc quân trang đi tới, Elton híp mắt lại, trong nháy mắt hạ xuống.
Sở Du Nhiên nhìn Elton đột nhiên xuất hiện trước mặt, khẽ nhíu mày, vừa muốn né tránh đã bị đối phương kéo cổ tay, trên khuôn mặt tuấn lãng của Elton tràn đầy quan tâm "Du Nhiên, không sao chứ?" Ánh mắt hắn thâm tình như nước, chìm đắm khiến Sở Du Nhiên có chút không thở nổi, muốn thoát ra lại thấy khuôn mặt khẩn trương của Elton không có ý muốn buông tay.
Sở Du Nhiên nhíu mày, vừa muốn mở miệng từ chối, liền phát hiện cổ tay đã buông lỏng, Elton vẻ mặt khiếp sợ nhìn Dillow, mà trên móng vuốt Dillow vậy mà lại mang theo ánh vàng. Sở Du Nhiên lần đầu tiên thấy Dillow có địch ý nặng với một người khác như vậy, thậm chí ngay cả dị năng cũng dùng đến, nếu không phải Elton tránh kịp, thì tuyệt đối sẽ bị thương.
Chẳng qua cũng may nhờ có Dillow, Sở Du Nhiên nghiêng người tránh Elton, khuôn mặt lạnh lùng.
Elton đến xem như đã phá vỡ bầu không khí vốn đang ngột ngạt, chỉ là Sở Du Nhiên cũng không có ý định bỏ qua, quét một vòng đám người phía đối diện, sau khi nhớ hết dáng vẻ của bọn họ, khóe miệng Sở Du Nhiên cong một cái: "Mời Công tước phu nhân trở về, xin đợi lệnh gọi của Quốc hội, chúng ta không gặp không về."
"Sở Du Nhiên!" Mắt thấy Sở Du Nhiên muốn đi, Công tước phu nhân giương tay một cái, ra hiệu cho người phía sau, "Ngăn nó lại!" Nếu cứ để Sở Du Nhiên đi như vậy, chuyện lần này sẽ càng khó nói, đặc biệt là tội danh tổn thương ấu tể. Tâm tư của tên khốn này thực sự ác độc, dám chụp cho hắn một cái tội danh nặng như vậy.
Bầu không khí lần thứ hai giương cung bạt kiếm, lúc này tâm tư Sở Du Nhiên hơi động, thật giống như tâm linh cảm ứng, quay người lại, liền thấy một chiếc phi hành khí màu bạc đột nhiên xuất hiện ở đỉnh đầu, khoang cửa mở ra, Wales vẻ mặt lạnh lùng ở trên cao nhìn xuống phía dưới, sắc mặt không nhìn ra vui buồn. Y không đội mũ lính, áo khoác quân trang cũng chỉ tùy tiện khoác trên người, ánh chiều tà chiếu lên người y, ở đuôi tóc vàng kim dát lên một màu vàng ấm áp, khiến cả người y thoạt nhìn lười biếng lại tùy ý.
Rõ ràng không có biểu tình gì, lại càng không nhìn ra vui giận, nhưng Wales xuất hiện lại khiến bầu không khí hiện trường trong nháy mắt rơi xuống điểm âm.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!