Lục Vân Sơ vừa mới cắt liên lạc với Phương Vân Kiệt, âm thanh gọi đến lần thứ hai vang lên.
Lục Vân Sơ tiếp nhận cuộc gọi đến, hình ảnh Trần Phú Kiệt xuất hiện trên màn hình.
"Vân Sơ, sấp xếp xong cả rồi đi!" Trần Phú Kiệt nhìn phòng ngủ phía sau Lục Vân Sơ hỏi.
Lục Vân Sơ gật đầu, nói: "Coi như xong rồi đi, có việc gì?"
"Ngày mai, bạn học muốn tụ tập với nhau, ngươi nhất định phải đến!" Trần Phú Kiệt nói.
"Mọi người muốn tụ tập?" Lục Vân Sơ có chút nghi hoặc.
"Đúng vậy! Lần này mọi người tụ tập rất đông, ngày mai 7 giờ tối tại khách sạn Phong Vân, Vân Sơ, rất nhiều đồng học đều biết ngươi trở về Trung Ương Tinh, bọn họ đều muốn gặp lại ngươi, ta đã nói rằng ngươi nhất định sẽ đến, ngươi cũng đừng làm mọi người thất vọng!" Trần Phú Kiệt nói.
Lục Vân Sơ cười nói: "Ta biết rồi, ta sẽ đi."
Lục Vân Sơ không chờ Trần Phú Kiệt nói thêm gì liền lưu loát chấm dứt cuộc gọi.
Lục Vân Sơ cau mày, sớm muộn gì đều cũng phải gặp, trong lời nói Trần Phú Kiệt rõ ràng mang theo vài phần uy hiếp, cậu cũng không phải người vô liêm sĩ , bạn học tụ tập mà thôi, đi thì đi, cũng chẳng có gì to tát.
Không biết lần tụ tập này, tên gia hỏa Tần Duệ có xuất hiện hay không.
……
Lục Vân Sơ lái chiếc Không Ảnh, hướng khách sạn Phong Vân chạy tới.
"A Duệ, chiếc xe phía trước bay nhanh thật." Đan Vũ Hạo nhìn tinh xe của Lục Vân Sơ nói.
"Ca ca, vượt qua đi, nhanh vượt qua đi." Tần Khả Dao chỉ sợ thiên hạ không đủ loạn.
Tần Duệ nhìn tinh xe trên màn hình, trong lòng khơi dậy vài phần hiếu thắng.
Lục Vân Sơ nhìn tinh xe đuổi theo phía sau, lại đem tốc độ tăng thêm vài phần.
Hai chiếc Tinh xe ngươi truy ta đuổi, cơ hồ đồng thời dừng lại ở bãi đỗ xe trên không ở khách sạn Phong Vân.
Tần Duệ mang theo Đan Vũ Hạo, Tần Khả Dao đi xuống.
"Không Ảnh trong Ảnh hệ liệt." Tần Khả Dao nhìn không ngừng chiếc siêu xe bên cạnh, trong mắt hiện lên vài phần dị quang.
Tần Khả Dao cắn môi, nàng nhìn trúng chiếc xe này đã lâu, chỉ là nó quá đắt cần hơn ba trăm triệu, nàng vẫn luôn không mua được.
Cửa xe mở ra, một bóng người quen thuộc lọt vào mắt Tần Khả Dao, mắt Tần Khả Dao lập tức chíu chặt lại.
Tần Duệ nhìn đến Lục Vân Sơ, lập tức ngây ngẩn cả người.
Lục Vân Sơ nhìn mấy người trước mặt, bất đắc dĩ cười khổ một chút, tuy rằng cậu đã sớm biết nếu tới Trung Ương Tinh, liền sẽ gặp lại Tần Duệ, chỉ là không nghĩ tới lại nhanh như vậy.
"Chào! Thật trùng hợp" Lục Vân Sơ tươi cười rạn rỡ chào hỏi bọn họ.
Tần Khả Dao nhìn nụ cười trên mặt Lục Vân Sơ, vẻ mặt vặn vẹo.
Lục Vân Sơ nhìn Tần Khả Dao biểu tình dữ tợn, ở trong lòng bất đắc dĩ cười khổ một phen, cậu cũng không biết là mình đã làm gì chọc cô tiểu thư này ghét bỏ đến vậy, dù cậu làm gì Tần Khả Dao đều xem không vừa mắt.
Trước kia, bởi vì Tần Khả Dao là muội muội của Tần Duệ, cậu đối Tần Khả Dao bao dung rất nhiều, thậm chí là lấy lòng Tần Khả Dao, muốn xoay chuyển ấn tượng của Tần Khả Dao đối với cậu, nhưng hiện tại cậu sẽ không chuyện ngu xuẩn như vậy lần thứ hai.
"Lục thiếu, xe này thật không tồi!" Đan Vũ Hạo nói.
"Tạm được thôi!" Lục Vân Sơ tùy ý nói.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!