Chương 46: Đỉnh Cấp Vip

"Ca." Tần Duệ vừa xuất hiện, Tần Khả Dao liền phát hiện.

Tần Duệ vừa tới liền đến chỗ Tần Thiến làm Tần Khả Dao không kịp phản ứng, thấy Tần Duệ sắp rời đi Tần Khả Dao nhịn không được mở miệng gọi một tiếng.

Thường thì sau khi Tần Duệ làm nhiệm vụ trở về, nhất định sẽ mang quà về cho nàng. 

Lần này thì…… Quà không có, thăm hỏi cũng không.

"Khả Dao em tới xem Tần Phàm thi đấu sao, hiện tại thi đấu kết thúc rồi, em về nhà sớm đi." Tần Duệ nói.

Nhìn thái độ có lệ của Tần Duệ, Tần Kha Dao không khỏi có chút bực mình.

Lục Vân Sơ mang theo Tần Thiến đi cách xa một đoạn, quay đầu lại nhìn Tần Duệ, "Duệ thiếu, anh nếu là muốn đi thì nhanh lên, đừng có cọ tới cọ lui."

Tần Duệ: "……"

Thời điểm đám người Lục Vân Sơ đến nơi, Tằng Sùng Nhạc đã mang theo nhóm nhân viên cùng đám minh tinh lớn nhỏ tới trước.

"Lục thiếu, nghe Trác Hàm nói cậu muốn thay chúng ta tổ chức tiệc mừng?" Tằng Sùng Nhạc đi đến bên người Lục Vân Sơ hỏi.

Lục Vân Sơ gật đầu, nói: "Đúng vậy!"

Tằng Sùng Nhạc nhìn sơn trang kim bích huy hoàng, nhịn không được nói: "Ở nơi này cũng quá xa xỉ đi."

"Tằng Đạo vất vả, ta chỉ muốn biểu hiện một chút tâm ý." Lục Vân Sơ nói.

Lục Vân Sơ đem thẻ thân phận gắn vào thiết bị nhận dạng bên ngoài sơn trang, tức khắc những ngọn đèn đủ màu sắc sáng lên, khung cảnh thật hoành tráng.

"Oa." Nhìn dải ánh sáng sặc sỡ lộng lẫy  trước mặt, Tần Thiến nhịn không được che miệng, kinh hô ra tiếng.

Khách hàng vip của sơn trang suối nước nóng được chia thành cấp bạch ngân, cấp hoàng kim, cấp kim cương, chỉ có khách hàng cấp kim cương đến mới có thể thắp sáng những ngọn đèn bảy màu này.

Mấy vị giám đốc sơn trang, nhanh chóng lái xe tham quan ra tiếp đoán.

"Lục thiếu ngài đã tới, Phương tổng vì ngài mở quyền hạn cao nhất, tất cả mọi nơi trong sơn trang đều mở cho ngài, ngài còn có yêu cầu gì không?" tổng giám đốc sơn trang tiến lên hỏi.

"Ta dẫn theo một ít bằng hữu tới chơi, ngươi sắp xếp cho bọn họ đi, toàn bộ chi phí đều tính vào tài khoản của ta." Lục Vân Sơ nói.

Tổng giám đốc nhìn Lục Vân Sơ, nói: "Phương tổng đã nói qua, tất cả chi phí của Lục thiếu đều miễn, Lục thiếu có thể mang  bằng hữu của ngài đến suối nước nóng trong sơn trang chúng tôi tận tình hưởng thụ một phen, chúng tôi nhất định có thể khiến các vị thoải mái như ở nhà."

Lục Vân Sơ gật đầu, nói: "Làm phiền."

Tằng Sùng Nhạc nhìn Lục Vân Sơ, có chút quẫn bách nói: "Lục thiếu cậu thật sự quá khách khí."

Lục Vân Sơ cười cười, nói: "Không có gì, Tằng Đạo mang mọi người đi chơi đi."

Mấy nữ minh tinh bên cạnh Tằng Sùng Nhạc bỏ qua áp lực của Tần Duệ, ném mị nhãn cho Lục Vân Sơ, chọc Tần Duệ tức giận.

Đám người Lục Vân Sơ được dẫn vào bên trong sơn trang.

"Vân Sơ ca ca, anh muốn chơi gì trước nha!" Tần Thiến hỏi.

"Ta sao? Ta đi ngủ một giấc đã." Lục Vân Sơ nói.

"A! Ngủ?" Tần Thiến nhịn không được nói.

Lục Vân Sơ gật đầu, nói: "Đúng vậy! Ta còn chưa kịp tỉnh ngủ, đã bị nhân viên công tác kêu dậy, hiện tại vẫn còn buồn ngủ."

Tần Thiến: "……"

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!