"Tới nhà tớ rồi, cảm ơn cậu đã đưa tớ về." Lâm Trác Hàm đi xuống Tinh xe, xoay người lại cười với Lục Vân Sơ.
"Ngày mai, nhớ đến công ty chờ tớ!" Lục Vân Sơ dặn dò Lâm Trác Hàm.
Lâm Trác Hàm nhìn Lục Vân Sơ, có chút bối rối nói: "Vân Sơ, cậu thực sự có đủ tiền sao?"
Lục Vân Sơ gật gật đầu, nói: " Đương nhiên, tớ chính là phú nhị đại a! loại tiêu tiền không chớp mắt ấy."
"Liền tính cậu là phú nhị đại đi, nhưng vì sao cậu lại muốn giúp tớ?" Lâm Trác Hàm hỏi.
"Bởi vì cậu rất có tiền đồ a!" Lục Vân Sơ cười xán lạn, đương nhiên nói.
"Tớ có tiền đồ sao?"
Lục Vân Sơ gật gật đầu, nói: "Đúng vậy! hai mắt tớ chính là hoả nhãn kim tinh, vừa nhìn liền biết tương lại cậu nhất định sẽ nổi tiếng, ta đang muốn mở công ty giải trí, mong đại minh tinh cậu đến gia nhập."
"Cậu mở công ty giải trí?" Lâm Trác Hàm trừng lớn mắt nói.
Lục Vân Sơ gật gật đầu, nói: "Đúng vậy!
Tớ còn chưa từng làm ông chủ bây giờ muốn thử một chút."
Lâm Trác Hàm ngơ ngác nói: "Vân Sơ, cậu đang nói giỡn đi……"
"Tớ sao phải nói giỡn? Tớ nghiêm túc à! Cực kỳ nghiêm túc, ý định ban đầu là mở công ty cơ giáp nhưng do vốn đầu tư quá lớn rủi rõ lại cao cho nên tớ quyết định mở công ty giải trí thử nghiệm trước." Lục Vân Sơ nói.
Lâm Trác Hàm ngơ ngác mà nhìn Lục Vân Sơ, nói: "Cậu…… Nghiêm túc."
Lục Vân Sơ trịnh trọng gật gật đầu, nói: "Đương nhiên, cậu là người mà đại đạo diễn Tằng Sùng Nhạc coi trọng, ta tin tưởng ánh mắt của Tằng Đạo diễn, cũng tin tưởng năng lực của cậu."
Lâm Trác Hàm nhìn Lục Vân Sơ, chần chờ một chút, nói: "Phim của Tằng Đạo diễn vì tài chính không đủ nên quay được."
"Chuyện này không thành vấn đề, Tằng Đạo diễn hiện giờ đang như hổ rơi xuống nước, tớ vừa lúc đưa than ngày tuyết, ông ấy nhất định sẽ nhớ rõ ân tình này." Lục Vân Sơ định liệu trước nói.
"Cậu muốn đầu tư?" Lâm Trác Hàm hỏi.
Lục Vân Sơ gật gật đầu, nói: "Đúng vậy!"
"Nhưng vốn còn thiếu không nhỏ đâu!" Lâm Trác Hàm nói.
"Tiền không thành vấn đề." Lục Vân Sơ chẳng hề để ý nói.
Lâm Trác Hàm nhìn Lục Vân Sơ, hoài nghi nói: "Cậu tiêu tiền loạn như vậy sẽ không sao chứ?"
Lục Vân Sơ âm thầm thầm nghĩ: Tiêu tiền loạn đương nhiên không có vấn đề, đại ca khẳng định sẽ không trách cậu, không tiêu tiền mới có vấn đề, nếu trong thời gian cậu cùng Tần Duệ kết giao, cậu cầm tiền bao dưỡng Tần Duệ
xem thử còn ai dám nói cậu ăn cơm mềm.
"Sao có vấn đề được, tớ rất giàu à." Lục Vân Sơ nói.
Lâm Trác Hàm gật gật đầu, nói: "Vậy thì tốt rồi."
……
Ngày hôm sau.
Lâm Trác Hàm đi vào công ty, mấy thiếu niên cùng thế hệ vội vàng chạy đến.
"Lâm sư huynh, sao huynh tới đây, hôm nay hình như không có thông báo gì, sợ là huynh đến không công rồi."
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!