Đối với vấn đề của Lê Hân, đáp án của Nghiêm Sí vô cùng đơn giản, chỉ có một, từ lần đầu tiên vẫn chưa từng thay đổi.
"Cứu cậu." Y liếc nhìn Phong Liệt Vân một cái, tầm mắt chứa đầy địch ý.
"Ách……" Lê Hân nhớ rõ ngoại trừ ngày đầu hắn tỉnh lại bị bá vương long truy tinh ở nguyên thủy tinh gặp được người này, thì chưa từng gặp lại lần thứ hai, hắn có tài đức gì mà được một vị tới cứu hắn như vậy? Chẳng lẽ ngay từ đầu y đã thành fans? Không đúng a, lúc gặp y mình không có gảy tỳ bà, một người không có khả năng vô duyên vô cớ trở thành fans của hắn.
"Hai vấn đề, thứ nhất, làm thế nào anh biết ta đến hắc ám tinh? Thứ hai, chúng ta chỉ gặp qua một lần, vì sao anh phải không màng nguy hiểm tới cứu ta?" Sau khi xác định an toàn, Lê Hân bước ra từ sau lưng Phong Liệt Vân, chậm rãi đi về phía Nghiêm Sí, Phong Liệt Vân đã biết về giá trị tử vong siêu cao của hắn nên lập tức đuổi theo, hắn lại không nghĩ mình sẽ như vậy bị người đã tốn công đến bảo vệ mình lỡ tay bóp chết.
Thấy Lê Hân đi về hướng mình, sắc mặt Nghiêm Sí thoáng tốt lên, bất quá lấy trình độ mặt than của y, người khác vẫn không nhìn ra được. Nghiêm Sí chăm chú nhìn Lê Hân đang đi về phía mình, trong mưa axit thật lớn ở hắc ám tinh, tóc bị ướt sũng, vô cùng nghiêm túc và thâm tình trả lời vấn đề thứ hai: "Bởi vì ta đối với cậu là nhất kiến chung tình."
Lê Hân "vèo" mà một cái rút về sau lưng trần của Phong Liệt Vân.
Nghiêm Sí: "……"
Cách nói này hơi quen tai a…… Lê Hân nhớ lần đó mình được smart thổ lộ ở nguyên thuỷ tinh, cảm thấy loại ăn mặc ngớ ngẩn như smart thoạt nhìn hoàn toàn không cách nào so được với Nghiêm Sí trông vô cùng nghiêm cẩn.
Hẳn là không cùng một người, như vậy gần đây xác suất hắn được nhất kiến chung tình có chút cao.
Sau khi được thổ lộ Lê Hân nhất thời tiếp thu không nổi, nói thật loại chuyện nhất kiến chung tình này rất hiếm, người đầu tiên nhất kiến chung tình với bạn bạn sẽ cảm thấy vô cùng vinh hạnh, thậm chí sẽ bị thâm tình của hắn làm cảm động mà kết giao thử. Chính là khi có người thứ hai, người thứ ba nói vậy, bất kể là ai cũng sẽ nhịn không được thuyết âm mưu.
A Mộc là nhất thính chung tình đầu tiên, từ lần gặp Lê Hân đầu tiên đã bắt đầu luôn chiếu cố hắn, nhận được toàn bộ tình cảm của Lê Hân. Smart là người thứ hai, tuy rằng Lê Hân cự tuyệt, nhưng vẫn cảm giác có chút tội lỗi.
Mà Nghiêm thiếu tướng lại là kẻ thứ ba vô cùng bất hạnh ……
Hơn nữa y vẫn tránh không trả lời vấn đề thứ nhất của Lê Hân, điều này liền khiến người ta có chút nghi hoặc. Lê Hân vô cùng nhanh nhẹn mà tránh sau lưng Phong Liệt Vân, nói với Nghiêm Sí: "Ta, ta kết hôn rồi!"
Nghiêm Sí tan nát cõi lòng: "……"
Không phải còn chưa kịp kết hôn đã bị mang tới hắc ám tinh sao? Rõ ràng đã để biểu tỷ đi phá rối, tình báo của biểu tỷ bên kia là Lê Hân vừa tỉnh lại từ khoang ngủ đã bị Phong Liệt Vân bắt đi, căn bản chưa cơ hội gặp được người yêu của hắn. Trừ phi……
Tầm mắt Nghiêm Sí dừng trên người Phong Liệt Vân, mang theo chút địch ý. Tuy rằng tan nát cõi lòng, nhưng Nghiêm thiếu tướng đã bị cự tuyệt hơn một lần cũng có chút sức chống cự, y có thể bình tĩnh suy ngẫm, khả năng Phong Liệt Vân là bạn lữ của Lê Hân tuyệt đối thấp hơn 1%.
Quả nhiên Phong Liệt Vân còn giật mình hơn cả Nghiêm Sí, y quay đầu nhìn lại Lê Hân đang tránh phía sau mình, ánh mắt vô cùng kinh ngạc: "Ngươi kết hôn?"
"Ách……" Tuy rằng A Mộc chỉ cùng hắn 419 sau đó liền bị người chụp mông đi, nhưng Lê Hân vẫn tin A Mộc nhất định sẽ trở về thành thân cùng hắn, chiếc nhẫn còn chưa hoàn thành chính là chứng cứ. Vì vậy hắn vô cùng khí thế siết chặt tay trái giơ lên nói "Ân, ta đã kết hôn."
Thấy Lê Hân quý trọng vuốt ve chiếc nhẫn trên ngón áp út như báu vật, tinh thần Phong Liệt Vân rõ ràng không có phát cuồng, nhưng lại dâng lên cảm giác đau đầu. Y xoa xoa huyệt thái dương hỏi: "Năm nay ngươi bao lớn chứ?"
"Mười sáu hoặc mười bảy đi." Sau khi Lê Hân đến thế giới này, cơ bản không tiếp xúc với tinh lịch, hoàn toàn không biết hiện tại là ngày mấy tháng mấy, tuy biết sinh nhật của nguyên chủ, nhưng hiện tại không biết là ngày mấy, chỉ có thể mơ hồ đặt ở mười sáu mười bảy tuổi.
"Luật hôn nhân đế quốc quy định, dưới 21 tuổi không được phép kết hôn ngươi không biết sao?" Phong Liệt Vân càng đau đầu "Hơn nữa người đế quốc có tuổi thọ là 300, rất ít ai sẽ kết hôn trước 50 tuổi, ngươi mới 16 đã muốn kết hôn, trước không nói pháp luật cho phép hay không, ngươi nhìn xem thứ rách nát trên tay mình, nếu bạn lữ ngươi quý trọng ngươi một chút thì sẽ không đưa ngươi thứ rách nát như vậy đi?"
Nghiêm thiếu tướng: Nói rất đúng!
Mặc kệ là bị cưỡng ép đưa tới hắc ám tinh hay mạc danh kỳ diệu trở thành sủng vật, bản thân Lê Hân đều không có bao nhiêu phẫn nộ. Bởi vì Phong Liệt Vân không có ác ý, lúc đầu là phát hiện một người có thể khiến y bình tĩnh, tất nhiên phải mang theo, sau đó dưới sự trợ giúp của hắn mà tỉ lệ tử vong của người hắc ám tinh cũng chậm rãi giảm đi, nếu đổi thành Lê Hân, có lợi ích lớn như vậy cũng sẽ không buông tha người này.
Hành vi của Phong Liệt Vân là hoàn toàn có thể lý giải, tuy rằng Lê Hân không muốn, nhưng cũng không trách y, huống chi Phong Liệt Vân cùng người hắc ám tinh đều cố hết sức để hắn sống tốt hơn trên tinh cầu hoang vu này. Bọn họ không thể cho hắn một chiếc giường thoải mái và thức ăn ngon, nhưng chính bọn họ cũng đang nằm trong tình huống màn trời chiếu đất, lại có thể đem "ngôi nhà" duy nhất che mưa chắn gió cho hắn. Thời điểm bản thân đều phải gặm sắt thép mà sống, còn có thể cho hắn dinh dưỡng tề trân quý. Dưới tình huống bản thân đều phải tắm trong nước đá, lại có thể cung cấp nước ấm cho hắn. Tâm ý như vậy, so với mọi thứ vàng bạc còn làm Lê Hân cảm động hơn. Xem một người có quan tâm bạn hay không, không phải xem họ cho bạn bao nhiêu, mà là xem họ có thể cho bạn bao nhiêu.
Người hắc ám tinh đã trao mọi thứ họ có được cho Lê Hân, Lê Hân từ kháng cự ban đầu trở nên dần dần tiếp thu đám gia hỏa tuy có chút biến thái nhưng lại yêu ghét rõ ràng này. Chính là bản thân hắn như thế nào cũng không sao cả, nhưng không ai được phép nghi ngờ tình cảm hắn đối với A Mộc.
Lần đầu tiên, Lê Hân tức giận với Phong Liệt Vân: "Đây không phải thứ rách nát, đây là tự tay A Mộc làm cho ta, y rất vụng về, nhưng lại cố hết sức cho ta điều tốt nhất! Đừng nói lúc này ta 17 tuổi, chính là 7 tuổi hay mới sinh ra, chỉ cần A Mộc muốn trở thành bạn lữ cùng ta, thì ta chính là bạn lữ của y!"
Người bình thường nghe như vậy chỉ sợ sẽ sinh khí, nhưng tư duy của Phong Liệt Vân cùng người bình thường trước giờ đều không ở trên một mặt trận thống nhất, y chỉ nhíu mày nói: "Bảy tuổi? Mới sinh ra? Ta liền nói người nào có thể ra tay với một thiếu niên nhỏ tuổi như ngươi vậy, có sở thích luyến đồng đi?"
Lê Hân càng tức giận! Hắn căm tức nhìn Phong Liệt Vân, lại không đáp lại câu nào, nhân gia căn bản không để ý hắn có tức giận hay không.
"Y ra tay với ngươi?" Phong Liệt Vân cảm thấy vấn đề này rất nghiêm trọng, cho dù nhiều năm qua y vẫn luôn không tỉnh táo, nhưng cũng biết đế quốc ngoại trừ một ít kẻ biến thái phạm tội cưỡng gian thì hiếm có ai lại phát sinh quan hệ với người khác trước 20 tuổi, trừ phi bị dụ dỗ. Mà căn cứ theo pháp luật đế quốc, cùng vị thành niên dưới 18 tuổi, bán thành niên (16-18 cho người bán thành niên) phát sinh quan hệ tình dục, mặc kệ đối phương có phải tự nguyện hay không, bên thành niên đều sẽ bị phán tội cưỡng gian hoặc tội dụ dỗ, hình phạt rất nghiêm trọng.
Phong Liệt Vân hy vọng câu trả lời của Lê Hân là không phải, ai ngờ hắn nhấp nhấp môi, mặt nhiễm một tia hồng nhạt, không nói.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!