Tinh thần lực cấp 4 là một ngưỡng cửa, tinh thần lực trước khi lên cấp 4 chỉ đủ để có thể phát huy tác dụng thông qua vật môi giới, nếu bản thân vật môi giới không đủ mạnh, như vậy việc phát huy tinh thần lực cũng sẽ chịu hạn chế rất lớn. Vận khí của Lê Hân vô cùng tốt, bản thân âm nhạc chính là một loại môi giới có phạm vi truyền bá vô cùng lớn, cộng thêm tác dụng của tinh thần lực, cũng đủ để sức ảnh hưởng âm nhạc phát huy đến mức lớn nhất.
Nếu không ở cái chỗ mà siêu nhân chạy khắp nơi này, hay là thế giới siêu nhân mắc bệnh tâm thần chạy khắp nơi, còn không biết thi thể Lê Hân đã bị phân hủy ở đâu rồi.
Đương nhiên, vận khí của Lê Hân cũng không chỉ thể hiện trên hệ thống âm nhạc, mà còn giữa các mối quan hệ xung quanh hắn. Cho tới giờ phút này, trong những người hắn gặp qua, chưa có một ai mang theo ác ý. Từ A Mộc đến Phil cho đến nhóm hải tặc tinh tế, có lẽ đều không đủ chính trực thiện lương, nhưng cũng có nguyên tắc của mình, hơn nữa còn có thể kiên trì nguyên tắc của mình đến cuối cùng.
Hắn rất may mắn, có thể có nhiều người thật lòng thích hắn như vậy, còn bảo hộ hắn.
Bất quá hiện tại, Lê Hân cảm thấy vận khí của mình rất có thể đã dùng hết rồi.
Tinh thần lực thăng cấp làm hắn có thể cảm nhận được tình huống bên ngoài dưới trạng thái không có ý thức, hắn cảm thấy bản thân đang "quan sát", nhưng lại không phải đang "quan sát" thật sự, mà là tất cả tình hình trong phạm vi tinh thần lực có thể cảm nhận được đều hóa thành tín hiệu tương tự tầm nhìn tiến vào trong đại não, khiến Lê Hân có thể cảm giác được rõ ràng.
Từ lúc hệ thống bắt đầu thăng cấp đến giờ không biết đã mất bao nhiêu thời gian cơ thể mới thức tỉnh, hắn đã không còn ở trong chiến hạm, mà đang ở một tinh cầu, một tinh cầu hoang.
Có lẽ bởi vì lúc này là ban đêm, có lẽ bởi vì gần tinh cầu này không có hằng tinh (63), tóm lại đã rất lâu Lê Hân không có cảm thấy rét lạnh cùng bất lực như thế. Toàn bộ cơ thể hắn đều không tự chủ mà phát run, đó không phải run rẩy, mà là đông lạnh. Sinh mệnh yếu ớt của cacbon xác định bọn họ chỉ có thể sống từ 40 đến -20 độ ( thật ra đến xấp xỉ 40 cũng đã bị chết nhiệt), đây chỉ là dưới tình huống vẫn còn ấm.
Ở Đông Bắc, đêm mùa đông thấp hơn -30 độ, thường xuyên có người vì uống rượu mà thiếp đi bên đường, sau đó liền xảy ra chuyện trực tiếp ngủ đến đông chết.
(63) Hằng tinh: là các sao tự phát sáng và phát nhiệt, các hằng tinh trong vũ trụ có nhiệt độ bề mặt từ mấy nghìn tới mấy vạn độ, vì vậy chúng phát ra các loại bức xạ (kể cả ánh sáng nhìn thấy). Ví dụ mặt trời là hằng tinh gần chúng ta nhất.
Kỳ thật silicon càng sợ lạnh hơn cả cacbon, sinh mệnh silicon đã từng bị đông chết ở nơi -90 độ C, thể chất như vậy là rất khó sống. Bất quá nhân loại hiện nay đều không phải hoàn toàn là silicon, mà là tiếp nhận hạt ngụy trang silicon để cường hóa sự sống của cacbon gốc, các phần tử của loại hạt ngụy trang silicon này có tính thích ứng rất mạnh, nó có thể bảo trì trạng thái ổn định từ -100 đến 500 độ C, chịu ảnh hưởng ngụy trang hạt, phạm vi nhiệt độ bên ngoài nhân loại hiện nay có thể chịu được là -100C đến 500C. Khi mở ra hình thức vô dưỡng, phạm vi này sẽ sẽ mở rộng. Hơn nữa, y phục nhân loại mặc hiện nay đều có tác dụng điều tiết nhiệt độ, chỉ là quần áo thoạt nhìn rất đơn bạc, nhưng nó có thể điều chỉnh nhiệt độ từ -70C đến 400C về mức 25-30C để cơ thể thoải mái, cho nên lúc trước bất kể bên ngoài có bao nhiêu lạnh hay bao nhiêu nóng bức, Lê Hân cũng không thành vấn đề.
Mà lúc này, hắn đã bắt đầu phát run, có nghĩa nhiệt độ bên ngoài đã thấp hơn -70C. Không đúng, cho dù có thấp hơn -70C, quần áo vẫn có tác dụng, ngay cả khi dưới -100C, thông qua việc điều chỉnh của y phục, tuy rằng sẽ không thoải mái như 25 độ, nhưng hẳn là cũng chỉ khoảng -10C, không nên lạnh thành mức này a.
Như vậy lúc này, nhiệt độ bên ngoài ít nhất cũng đến -120 độ C, Lê Hân mới cảm thấy lạnh như vậy!
Phong Liệt Vân cảm giác được người nằm trên đất bên cạnh thế mà đang phát run, khẽ nhíu mày. Sau khi -120C được quần áo điều chỉnh, Phong Liệt Vân cảm thấy chỉ như -10C, y có thể chịu được nhiệt độ -120C. -10C, Phong Liệt Vân thực sự không cảm thấy bên ngoài lạnh bao nhiêu.
Thế nhưng sủng vật y mang tới quá yếu ớt, đã bị đông lạnh đến chịu không nổi.
Phong Liệt Vân cảm thấy rất phiền toái, y sống đến bây giờ đều là ở một mình, hoàn cảnh gian khổ thế nào cũng có thể chịu được, cho tới bây giờ chưa từng chiếu cố qua ai, càng chưa bao giờ biết được nuôi sủng vật lại tốn công như vậy.
Để hắn chết đi cho rồi, Phong Liệt Vân nghĩ như vậy, tầm mắt không tự chủ rơi xuống máy phát nhạc mà y đã tháo ra khỏi chiến hạm, máy phát chưa hết năng lượng còn đang thành thực phát khúc《Tịch Dương Tiêu Cổ》, đã một ngày kể từ lúc gặp được người này, y cư nhiên vẫn còn tỉnh táo.
Tầm mắt Phong Liệt Vân dừng lại trên cơ thể "gầy nhỏ" đang không ngừng phát run nhưng vẫn ôm chặt tỳ bà của Lê Hân …
Lê Hân đã ngập chìm trong rét lạnh, hắn theo bản năng co mình về nơi có nguồn nhiệt, tiếp tục hôn mê. Sau khi tiếp thu nguồn năng lượng khổng lồ như vậy, cho dù tinh thần lực đã thăng cấp, tinh thần đã chậm rãi thức tỉnh, có thể cảm nhận được sự vật bên ngoài. Tuy nhiên, bản thân Lê Hân cũng cần chậm rãi thích ứng với loại lực lượng này, lúc này, tốt hơn là cơ thể nên tiếp tục ngủ.
Vì thế Lê Hân duy trì trạng thái nửa thanh tỉnh này, ở trong xác chiến hạm, bị Phong Liệt Vân một đường túm đi.
Không sai, đừng hy vọng Phong Liệt Vân có thể nghĩ đến việc ôm Lê Hân, dùng nhiệt độ cơ thể của mình sưởi ấm cho hắn. Y chỉ là ném Lê Hân vào trong chiến hạm vì không chịu nổi chuyển dời không gian mà trở nên rách nát, bởi vì lần này Phong Liệt Vân sử dụng dị năng trong lúc có ý thức, nên chiến hạm phá lệ còn lại một ít năng lượng, tuy rằng không thể bay, nhưng vẫn có thể duy trì nhiệt lượng. Lê Hân bị nhét vào trong chiến hạm ấm áp một cách thô bạo, trên người lại bầm xanh không ít chỗ.
Cũng may lúc này thể chất hắn đã tốt lên một chút, cho nên chỉ có bầm xanh, nếu không lúc bị Phong Liệt Vân một đường xóc nảy kéo vào chiến hạm, ở trong chiến hạm còn bị lăn lộn qua lại, nhất định đã gãy xương, chỉ bầm xanh tím thật sự là vì thể chất hắn đã tốt hơn nhiều lắm!
Trong tinh cầu tối tăm, Phong Liệt Vân dựa vào ánh sáng mỏng manh của chiến hạm, túm lấy Lê Hân không biết muốn đi đâu. Bởi vì Lê Hân kéo chân sau nên tốc độ không nhanh được, ngày thường chỉ cần 1 giờ đi đường, hiện tại đã đi nửa ngày còn chưa đi xong một nửa lộ trình. Phong Liệt Vân cũng không mất kiên nhẫn, y dừng lại, từ trong chiến hạm lấy ra một lọ dinh dưỡng tề.
Dinh dưỡng tề và hộp y tế là trang bị cơ bản của chiến hạm, dinh dưỡng tề có thể duy trì thể lực được một tuần, chiến hạm này có thể chứa được năm người, nói cách khác, nếu Phong Liệt Vân tự dùng, cũng đủ 35 ngày.
Ở trong tinh hệ hắc ám, điều gì quan trọng nhất? Địa vị, quyền lực, những phòng ốc giống như Emir hay quần áo có thể chống lạnh? Không, đều không phải. Ở chỗ này, quan trọng nhất chính là sinh tồn, mà thứ cần thiết nhất để sinh tồn, chính là đồ ăn.
Đói khát có thể khiến liệp báo vì bảo vệ thức ăn mà nhe răng với cả đàn linh cẩu, có thể bị xem là "cừu hai chân" (64) ở thời đại lạc hậu, đủ để thấy chuyện đói khát là đáng sợ cỡ nào.
(64) Cừu hai chân: không nói đến con cừu. Trong thời kỳ đẫm máu, con người bị xem là thức ăn, có nhiều ghi chép trong thời cổ đại. Đặc biệt là trong chiến loạn cổ đại, dân không thể sống, mọi người chỉ có thể người nấu lên, làm thức ăn. Đề cập đến những người bị ăn như thức ăn.
Khát vọng sinh tồn tiếp cho người dũng khí, dinh dưỡng tề có thể duy trì trạng thái chiến đấu trong 35 ngày, nếu dùng trong lúc tỉnh táo, thậm chí đủ để một người sống hai ba tháng. Dinh dưỡng tề trong tay Phong Liệt Vân, ở tinh hệ hắc ám căn bản là khối tài sản kếch xù!
Không biết từ đâu xuất hiện người vây quanh Phong Liệt Vân, ước chừng hơn một trăm tên. Trên người bọn họ đầy những vết thương, đại khái trước đó còn đang chém giết, lúc này lại đều tập trung cùng đối phó Phong Liệt Vân. Mặc kệ sau đó có chia rẻ như thế nào, tóm lại hiện tại liên thủ cướp đoạt trước rồi nói!
Phong Liệt Vân lại một chút cũng không thèm để ý đám người đang vây quanh mình, còn đang chuyên tâm tiêm dinh dưỡng tề vào cơ thể. Cảm giác tinh thần lực của Lê Hân đang chậm rãi tỉnh lại, sau khi hắn "nhìn thấy" bọn cướp, không khỏi trở nên nôn nóng.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!