Chương 31: Mở đầu sóng gió (1)

*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Trị liệu thôi miên cho Nghiêm Sí tương đương không thuận lợi, thôi miên là thủ đoạn vòng qua ý thức bên ngoài mà tiến vào trị liệu tiềm thức, có tác dụng trị liệu rất tốt đối với trị liệu tinh thần. Lòng người vô cùng phức tạp, đại não càng là nan đề mà các nhà khoa học hiện nay đều chưa giải được. Mà thông qua thủ pháp thôi miên, có thể giúp người tìm được chỗ mấu chốt tinh thần.

Lấy dược vật hỗ trợ, bác sĩ lần lượt tiến hành thôi miên Nghiêm Sí. Mỗi lần đều có thể làm y dễ dàng tiến vào trạng thái thôi miên, nhưng nói ra nội dung, thì y vẫn như cũ tỉnh lại khi nhắc tới.

"Cho dù là người đang lúc dị biến tinh thần, sử dụng loại thuốc kiểu mới này cũng đủ khiến họ nói ra bản thân đã từng trải qua những gì, chính là Nghiêm Sí thiếu tướng cái gì cũng không có." Bác sĩ đem bản ghi chép trị liệu đưa cho Nghiêm Lẫm "Ký ức của y cũng không phải giấu sâu trong đầu cần người khai quật, mà là có những ký ức đứt khoảng nào đó xuất hiện tính tổn thương, thương này không tốt, ký ức của y không thể nào khôi phục."

"Đây là cái gì?" Nghiêm túc xem bản trị liệu Nghiêm nguyên soái nhíu mày chỉ vào một chỗ có ký hiệu tương đối không rõ nói "Vì sao mấy ký hiệu này liên tục xuất hiện trong bản ghi chép thôi miên?"

"Nga, đây là âm phù." Mặt bác sĩ có chút đỏ "Thật ra ngoài giờ làm ta còn thích sáng tác nhạc, trước đây còn muốn chọn học ngành nghệ thuật a, sau đó nghe nói hiện trạng của hệ nghệ thuật nên mới không báo danh."

"Sớm đã có quang não soạn nhạc, não người nghĩ ra nhạc làm sao hợp lý như quang não soạn, sở thích vô nghĩa."  Quan điểm của Nghiêm Lẫm là quan điểm của đại đa số người "Ngươi không vào hệ nghệ thuật mà học y là chính xác. Trở lại chuyện chính, mấy cái âm phù này có nghĩa gì?"

"Là Nghiêm Sí thiếu tướng ở trong thôi miên, khẽ ngâm nhiều lần một câu. Tần suất xuất hiện những lời này tương đối cao, hơn nữa ngữ điệu mỗi lần  đều giống nhau, ta liền dùng âm phù đem ngữ điệu ghi lại." Quân y giải thích.

"Vì sao không đem câu ngâm kia ghi vào?" Nghiêm Lẫm hỏi.

"Ta có ghi vào." Bác sĩ trả lời. "Ở cuối hồ sơ."

Nghiêm Lẫm lật đến cuối hồ sơ, là ghi chú của bác sĩ, mặt trên viết —— người bị thương trong lúc thôi miên lặp đi lặp lại ba chữ "cải thìa nhỏ", còn sử dụng ngữ điệu tương đối khéo léo thê lương, sinh ra hiện tượng như vậy, có hai loại khả năng: Thứ nhất, tinh thần người bị thương trong lúc bị thương, từng phát sinh sự kiện bi kịch có liên quan đến cải thìa nhỏ, làm ấn tượng y khắc sâu, liên tục nhớ lại, ngữ điệu không tự chủ mà trở nên bi thương; thứ hai, vì gia đình hoặc nhân tố giáo dục trong thời kỳ thơ ấu của người bị thương, phát sinh sự kiện sự kiện bi kịch có liên quan đến cải thìa nhỏ ……

Nghiêm Lẫm mặt vô biểu tình đóng quang bình, ông quyết định đổi một bác sĩ thâm niên phân tích đoạn báo cáo trị liệu này cho Nghiêm Sí. Không phải không muốn tìm thôi miên sư đáng tin cậy hơn thôi miên, mà là thôi miên không thể tiến hành quá nhiều lần, trong thời gian ngắn tiếp nhận quá nhiều tâm lý ám chỉ sẽ lưu lại di chứng, bản thân Nghiêm Sí đã bị chấn thương tinh thần quá nhiều, không nên tiếp tục thôi miên.

Sau khi đổi bác sĩ, ông có được kết luận đồng dạng……

Sau khi Grant xem xong hồ sơ trị liệu thì cười đến lăn lộn đầy đất, Nghiêm Sí từ nhỏ tựa như người máy 360 độ không góc chết vờ cao thâm toàn phương vị không khuyết điểm, sẽ trong lúc thôi miên không ngừng ưu tư nhẹ nhàng nhắc đi nhắc lại cải thìa nhỏ, trời à, y là có bao nhiêu muốn ăn cải thìa!

Giữa trưa cùng ngày hắn cố ý dùng quang não yêu cầu nhà ăn đưa đến một phần, phải chuẩn bị cải thìa tươi mới, nhất định lúc bọn họ ăn cơm phải đặt ở chỗ thấy được. Hắn muốn xem bộ dạng ưu thương của Nghiêm Sí đối với cải thìa, hơn nữa nhất định phải dùng đầu cuối lưu lại, sau này có thể tận tình mà cười nhạo y, ha ha ha ha ha!

Mang theo nụ cười quỷ dị như vậy, giữa trưa Grant nhiệt tình mà cùng theo Nghiêm Sí vào nhà ăn. Quân đội có phát dinh dưỡng tề, cũng có thể đến nhà ăn ăn thực phẩm dinh dưỡng, các sĩ quan và binh lính đều dùng một dạng thức ăn. Grant một đường vui sướng khi thấy người gặp họa chờ Nghiêm Sí mất mặt trước mọi người, ai ngờ lúc dùng cơm Nghiêm Sí vẫn là cái Nghiêm Sí 360 độ không góc chết kia, y nhìn cũng không nhìn những cải thìa tươi non đó một cái, vẫn như trước đây, từ phòng nghỉ đến nhà ăn mất 2 phút, múc cơm 30 giây, ăn cơm 10 phút, đem khay cơm đưa đến máy rửa 10 giây, về phòng nghỉ 2 phút, toàn bộ quá trình mất 14 phút 40 giây, cùng ngày thường không có bất cứ gì……

Chậm đã, y chậm 5 giây!

Grant trở về phòng nghỉ của mình, mới phát hiện toàn bộ quá trình cư nhiên dùng 14 phút 45 giây.  Nghiêm Sí làm việc từ trước đến nay đều tính bằng giây, lãng phí 5 giây đối với y mà nói chính là đang lãng phí sinh mệnh, như thế nào lại xuất hiện loại  sơ hở này a? Thời gian lãng phí ở đâu? Cùng đi ăn cơm, cùng nhau múc cơm, Grant ăn chậm hơn Nghiêm Sí một chút, thấy y đã đem khay cơm đưa qua mới vội vàng nhét hai ngụm rồi mang khay cơm  bỏ vào, lại một đường đuổi theo Nghiêm Sí chưa bao giờ…… Như vậy chính là lúc y đem khay cơm đưa lại phí mất 5 giây?

Vì thế Grant không phiền phí thời gian chạy về nhà ăn, lúc này nhóm người máy đã bắt đầu rửa khay cơm. Nấu cơm ở nhà ăn đều là những người máy toàn trí năng này, trên thân mỗi người đều có lưu công năng tự động. Grant đương nhiên có quyền hạn xem xét, hắn mở ghi hình của người máy phòng rửa dọn, điều đến đoạn Nghiêm Sí thả khay cơm, nhìn thấy Nghiêm Sí nện bước lui tới như đúc ngày thường đem khay cơm thả vào máy rửa, Grant đã từng vì quan sát nhược điểm của Nghiêm Sí xem qua loại ghi hình này, quan sát một thời gian hắn liền từ bỏ, mỗi ngày đều lập lại như nhau một lần, bước chân nào dẫm lên chỗ đất nào đều giống nhau như đúc, nhân sinh Nghiêm Sí cơ hồ đã bị máy móc hoá, không có bất cứ thú vị nào …… Từ từ, y dừng!

Trong video Nghiêm Sí ngừng chân, ở khu rửa rau dưa đứng lại khoảng 4 giây, dùng 1 giây cầm lấy một cây dưa chuột, bước chân máy móc hoá rời khỏi nhà ăn.

Ngô…… Nếu là xem người khác, bất quá chỉ là vừa ăn cơm xong nhìn thấy rau dưa cảm thấy chưa no muốn ăn thêm một ít, nhưng với Nghiêm Sí thì khác, đây cơ hồ là đánh vỡ thói quen 29 năm qua của y, Nghiêm thiếu tướng chưa từng sau khi ăn xong dùng qua bất cứ thứ gì!

Lúc này y lại coi trọng một cây dưa chuột, Grant cảm thấy mình phát hiện vấn đề thật nghiêm trọng.

Nhưng hắn phân tích không ra nơi nào vấn đề, chẳng lẽ  lúc tinh thần Nghiêm Sí thất thường, phát hiện bản thân vô cùng thích ăn dưa chuột sao? Làm người khó hiểu.

Lúc này Nghiêm Sí hẳn là đang nghỉ trưa, 30 phút tiêu thực, 15 phút ngủ trưa. 45 phút sau, Nghiêm Sí sẽ dùng thời gian 1 phút đến phòng huấn luyện, bắt đầu huấn luyện buổi chiều. Grant vừa lãng phí hơn 40 phút để phân tích bằng chứng, hiện tại Nghiêm Sí hẳn là nên đến phòng huấn luyện bắt đầu nhiệm vụ huấn luyện mỗi buổi chiều.

Grant thân là chuẩn tướng quân đoàn số 2, vẫn luôn dựa vào cơ sở của quân đoàn số 1, đương nhiên không có phòng huấn luyện của mình, thân là khách, hắn hoàn toàn có thể mượn Nghiêm Sí, còn có thể cùng y bàn luận a.

Vì thế Grant đến phòng huấn luyện, ngoài ý muốn, Nghiêm Sí không ở.

Ác ý không dùng thiết bị đầu cuối cá nhân dò hỏi Nghiêm Sí, mà là đi tìm Nghiêm Lẫm, tỏ vẻ tới mượn phòng huấn luyện không thấy được Nghiêm Sí nên rất lo lắng, hy vọng cùng Nghiêm Lẫm đến xem y.

Nghiêm Lẫm quan tâm nhi tử liền cùng Grant đi tìm Nghiêm Sí, bất quá ông vẫn vô cùng tôn trọng nhi tử mà không dùng quyền hạn nguyên soái cưỡng ép  mở cửa phòng Nghiêm Sí, gõ cửa thật văn minh, như vậy làm Grant âm thầm cắn răng, hắn chính là hy vọng nguyên soái quan tâm nhi tử quan tâm đến trình độ nhất định đá cửa a!

Nghiêm Sí thật bình tĩnh mở cửa, Grant một bước vọt vào, đi thẳng đến thùng rác. Bên trong cái gì cũng không có, thậm chí rễ dưa chuột không thể ăn cũng không có.

"Thôi miên xong cảm thấy có chút mỏi mệt, chiều nay muốn nghỉ ngơi, hy vọng nguyên soái có thể phê chuẩn, Grant chuẩn tướng có thể dùng phòng huấn luyện của ta." Nghiêm Sí trả lời như thế.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!