Lập gia đình ở thế kỷ 21 là một sự kiện rất phiền toái, gặp mặt cha mẹ hai bên, chọn ngày, mỗi bên làm một buổi hôn lễ, nếu là một đôi tân nhân có địa điểm công tác không cùng nơi ở cha mẹ, còn phải làm thêm một buổi, những thủ tục kết hôn này, đôi tân nhân cộng thêm cha mẹ hai bên đều giống như đánh một trận chiến lớn, mệt chết khiếp.
Bất quá Lê Hân cùng A Mộc lập gia phi thường đơn giản, chỉ cần mua cái nhà là được ~(≧▽≦)/~
A Mộc hiển nhiên vô cùng tán đồng với chủ trương này của Lê Hân, rất nhanh liền chọn được một căn nhà vô cùng tốt, tuy rằng không phải lầu các trên không như Phil, nhưng cũng là nhà có giá trị mấy ngàn vạn tinh tệ, độc môn độc viện, diện tích phòng ốc đại khái hơn 300 mét vuông, hơn nữa sân kia lại vài ngàn nhà trệt mễ. Theo lý nhà như vậy ở tinh cầu Emir, cho dù không phải lầu các trên không cũng có trị giá đến một hai ức (trăm triệu), trong tay A Mộc căn bản không có nhiều tiền mặt như vậy.
Bất quá căn nhà này chỉ cách rừng rậm Wolf mấy trăm km, giáp ranh thành thị. Trong rừng rậm có một số quái thú bản địa tinh cầu Emir, tuy chúng rất ít ra khỏi rừng kiếm ăn, bất quá mọi người vẫn không dám cách quá gần rừng rậm.
A Mộc đương nhiên không để bụng điểm uy hiếp này, Lê Hân có A Mộc ở, thì cái gì cũng không sợ. Nếu như ngày nào đó A Mộc rời đi, hắn cũng không có khả năng sống lại căn nhà A Mộc đã bỏ tiền mua.
Hai người vui vui vẻ vẻ mà dọn nhà, đương nhiên chuyển nhà trong thế giới tương lai thật sự rất dễ dàng, chỉ cần mang theo hòm không gian là được rồi. Phòng ở bên trong đều trang hoàng xong, ở tinh cầu Emir, so với các vật liệu kiến trúc sang quý, trang hoàng chỉ đơn giản là giá bắp cải, tặng không kèm theo căn nhà, thậm chí gia cụ đều đưa.
Nhà ở tinh cầu Emir không cần đăng ký bằng thiết bị đầu cuối cá nhân, bởi vì tỉ lệ tử vong quá cao, một khi chủ hộ tử vong, nhà cần 50 năm mới có thể hủy bỏ hồ sơ thiết bị đầu cuối cá nhân của chủ nhân trước, khi đó mới được chuyển nhượng lại lần nữa. Mà tỉ lệ tử vong trên tinh cầu cao như thế, nếu dùng cách đăng ký này, như vậy đại bộ phận người đều phải ăn ngủ ngoài đường, cho nên không cần thiết bị đầu cuối cá nhân đăng ký, chỉ cần ghi vào sóng tinh thần, nghiệm chứng sóng tinh thần là được.
Chìa khóa chính là sóng tinh thần của chủ hộ và người được chủ hộ cấp quyền, một khi xuất hiện tình huống dị biến tinh thần liền không thể tiến vào nhà, tránh cho việc căn nhà bị phá nát nhừ từ bên trong. Dưới sự kiên trì của Lê Hân, chủ hộ đăng ký chính là A Mộc, căn nhà này cũng không được tính vào hoa tươi.
Lúc này tiền mặt trong xích không gian thần kỳ của A Mộc cũng không còn, bất quá Lê Hân thực thỏa mãn, hắn thoải mái nằm trên giường mềm, lăn qua lăn lại trên mặt, thật sự rất vui mừng, hắn đã rất lâu không được ngủ trên giường. Ngủ trong túi ngủ không thể nhúc nhích, mặt đất lại quá cứng, một chút cũng không thoải mái, vẫn là có nhà tốt nhất.
Chiếc giường này ước chừng rộng 5 mét, dài 3 mét, A Mộc thấy Lê Hân lăn đến vui vẻ, cũng nhịn không được nằm lên, mở rộng hai tay, ôm cây đợi thỏ mà chờ con thỏ ngốc Lê Hân lăn vào trong ngực mình. Lê Hân mới không cho y thực hiện được, khi tới gần A Mộc liền linh hoạt xoay người, lại lăn đến chỗ xa hơn. Trong ánh mắt A Mộc tràn đầy vui vẻ, nhào lên đem Lê Hân ôm vào trong ngực.
Siêu nhân A Mộc một khi chủ động xuất kích, Lê Hân liền không mất năng lực phản kháng, để A Mộc ôm lấy mình, hai người cùng nhau lăn trên giường, hắn dựa vào ngực A Mộc, nghe từng nhịp tim đập hữu lực kia, đột nhiên mặt đỏ.
A Mộc cũng không biết dừng lại khi nào, đem Lê Hân đè dưới thân, trong mắt là ngọn lửa khó thể khắc chế.
Lê Hân hơi ngẩng đầu, hôn lấy môi A Mộc, vẫn là gương mặt vẫn bị che khuất kia, hắn có một loại cảm giác mình đang hôn môi xác ướp, chính là vừa nhìn đôi mắt kia, Lê Hân liền không thèm để ý diện mạo, đây chính là đôi mắt biết nói của A Mộc a.
Mổ một cái liền đẩy ra, Lê Hân muốn chui ra khỏi lòng ngực A Mộc, lại bị người chặt chẽ vây dưới thân không thể động đậy, trong mắt A Mộc cháy lên ngọn lửa, chậm rãi cúi đầu.
Lê Hân trốn không thoát, tùy ý A Mộc đem ngọn lửa của mình thiêu đến toàn thân nóng bỏng, môi bị người hôn lấy, chỉ có thể hô hấp qua khe hở người nọ hôn môi, trộm đoạt chút dưỡng khí. A Mộc ôm Lê Hân, ngón tay bị "Mộc Selen" quấn quanh vói vào trong quần áo, dán lên ngực, lại không có cảm giác chân thật khi được vuốt ve.
Cho dù như vậy cũng không quan trọng, đó là A Mộc a. Lê Hân vuốt ve A Mộc, cũng là đang sờ xác ướp.
Ngọn lửa bị một thân Mộc Selen tiêu diệt, A Mộc nghiêng người nằm xuống cạnh Lê Hân, Lê Hân khẽ thở dài.
"A Mộc……" Lê Hân do dự nói "Tuy lòng dạ bác sĩ Blake rất hiểm độc, nhưng hiện giờ chúng ta cũng coi là nửa người của "Born of Fire", anh có muốn tìm hắn xem thân thể không?"
A Mộc trầm mặc ôm Lê Hân, không nói có đáp ứng hay không. Lê Hân biết y nghe lọt lời mình nói, chỉ là tên Blake kia thật sự quá nguy hiểm, A Mộc lại từng đá vỡ nội tạng hắn ta, còn luôn mơ ước thân thể của mình (nghĩa khác rất lớn), muốn hắn ta giúp A Mộc, còn phải bàn bạc kỹ hơn.
Hắn rất lo lắng cho A Mộc, cho tới bây giờ, tâm Lê Hân đã không chút do dự mà trầm luân, hắn thích A Mộc, muốn cùng y mãi mãi ở bên nhau. Trước khi gặp được A Mộc, cuộc sống Lê Hân vẫn luôn u ám, không có bất cứ tia sáng nào, ánh sáng của hắn là A Mộc cho, không có A Mộc, hắn nâng không nổi chút ý chí chiến đấu nào.
Chính là người này quá thần bí, gien song S đỉnh cấp, thực lực cường hãn, một thân thương tích vĩnh viễn không tốt lên, cổ họng khàn khàn như bị ngọn lửa thiêu đốt, có thể khiến sóng tinh thần của mọi người điên cuồng bạo ngược …… Vô luận nghĩ như thế nào, A Mộc cũng không phải một bạn lữ thích hợp, nhưng Lê Hân chính là thích y. Sống trong một tinh cầu mà mỗi ngày đều coi như ngày cuối cùng của cuộc đời như vậy, căn bản không có cái gọi là ổn định, nếu yêu nhau, thì cứ dùng toàn bộ cảm tình mà yêu đối phương.
Mặc dù có suy nghĩ như vậy, nhưng Lê Hân vẫn hy vọng, cho dù là liếc mắt một cái cũng được, ít nhất để hắn nhìn thấy dung mạo bình thường của A Mộc, liền tính vô cùng xấu xí cũng không sao cả, lúc này hắn thích A Mộc thích đến ngay cả da mặt y đều hỏng bét cũng có thể hạ miệng hôn xuống a.
Ngọt ngào mà trải qua thế giới hai người ở biệt thự trong năm ngày, sinh hoạt của bọn họ rất đơn giản, Lê Hân gảy tỳ bà tăng mức độ thuần thục, A Mộc an an tĩnh tĩnh ngồi một bên lắng nghe. Ngẫu nhiên động tình có thể hôn môi, nhưng rất ít khi vuốt ve đối phương. Mặc kệ là A Mộc chạm vào Lê Hân, hay Lê Hân chạm vào A Mộc, đều cách một tầng Mộc Tây, dù là ai cũng không có bao nhiêu hứng thú.
Buổi tối ngày thứ năm Lê Hân dựa theo quy định đi đến quán bar trước kia, A Mộc lại tìm một chiếc phi thuyền, bất quá bởi vì bọn họ mua nhà nên tiểu kim khố của A Mộc trở nên thực căng thẳng, cuối cùng chỉ có thể mua loại phi thuyền bình thường mấy trăm đồng. Tuy không huyễn khốc như lúc trước, bất quá tốc độ vẫn nhanh như vậy ( khi tốc độ vượt qua 200 km/h, tốc độ còn lại đối với Lê Hân mà nói cũng chỉ là con số, là 200 m/s hay 1000 m/s đối với hắn mà nói không có gì khác nhau), nửa giờ để tham quan toàn bộ tinh cầu, khoảng cách hoàn toàn không là vấn đề.
Đúng giờ đến quán bar, bởi vì đây là quán bar tụ hội của Fire, cho nên thời gian khách nhân đến có sớm hơn một chút so với những nơi khác, lúc Lê Hân tới nơi, đã có rất nhiều người, hơn nữa đều là người quen, toàn gặp qua lúc trước. Người pha chế ở quầy bar vẫn là Giả Lệ Nhĩ, em gái có thể tùy tay lấy ra pháo Ion tuyệt đối là nữ hán tử, chỉ tiếc thực lực A Mộc quá mạnh, đem Giả Lệ Nhĩ dọa choáng váng mà thôi.
Ngày đó Giả Lệ Nhĩ cũng cùng Phil và bác sĩ đuổi theo bọn họ, nghe được《Bình Sa Lạc Nhạn》 kinh diễm của Lê Hân, trở thành fan Lê Hân.
Mọi người nhường ra một con đường cho hai người, Lê Hân ôm tỳ bà chúng tinh củng nguyệt (31) mà đi vào quầy bar, mỉm cười một cái với Giả Lệ Nhĩ, vươn tay nói: "Lần trước thật xin lỗi, đều là hiểu lầm. Về sau chúng ta chính là đồng sự."
(31) Chúng tinh phủng nguyệt – : đại loại là một đám sao tôn lên ánh trăng, giống như một đám người vây quanh một ai đó mà họ tôn kính quý trọng.
Giả Lệ Nhĩ nuốt nước miếng, có chút kích động nhỏ vươn tay nắm lấy những ngón tay thon dài của Lê Hân, chính là đôi tay này ngày đó bắn ra những âm thanh kia, về sau mỗi ngày cô đều có thể nghe loại âm thanh ấy sao? Thật là quá hạnh phúc!
Đáng tiếc, cô thật cẩn thận mà cầm phải một bàn tay quấn đầy Mộc Tây.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!