Tác giả: Thanh Sắc Vũ Dực
Bé tập tô: Bơ Chắng [@linn_Ber]
Lê Hân thần sắc phức tạp mà nhìn Lê Chiến đi ra ngoài, không một ai có thể ngăn cản được quyết định này của hắn đó. Cậu biết, cho dù không có tất cả những gì Lê Viêm đã làm, thì người phải hy sinh hôm nay cũng sẽ là một trong hai anh em kia. Hiện giờ, để điều khiển chiến hạm tiến lên, nhất thiết phải là một dị năng giả cấp SS mới đảm đương nổi, mà trong số những dị năng giả song S của Tinh Liên hiện tại, Phong Liệt Vân – dị năng hệ không gian – còn phải làm việc quan trọng hơn.
Thẩm Uyển Như tuy có dị năng hệ thủy với sức tấn công mạnh mẽ, nhưng lại không thể giống như hệ hỏa, có thể vừa ở ngoài chiến hạm vừa đốt sạch lũ trùng vũ trụ. Talaris và Angel đều là dị năng hệ thổ, không có ưu thế gì trong vũ trụ. Grant là dị năng hệ lôi, thực lực tấn công thuộc loại mạnh nhất trong ngũ hành, đủ để lấn át cả hệ hỏa, nhưng đáng tiếc cấp gien của anh ta chỉ là cấp S, không thể duy trì được khoảng cách chiến đấu xa đến vậy.
Chỉ có Nghiêm Sí, Lê Chiến và Lê Viêm – ba người dị năng hệ hỏa – là thích hợp nhất. Thế nhưng Nghiêm Sí lại là cấp SSS, được chỉ định phối hợp với Lê Hân để tung ra đòn chí mạng vào mẫu trùng, cho nên nhiệm vụ cuối cùng này chỉ có thể do hai anh em nhà họ Lê gánh vác. Nếu như Lê Viêm không lạc lối, thì hôm nay có lẽ gã cũng đã trở thành Thượng tướng của Quân đoàn số Ba. Khi nguyên soái và thượng tướng phải chọn một người hy sinh, người đó có lẽ sẽ là Thượng tướng Lê Viêm.
Chỉ có điều, tuy cá nhân Lê Chiến rất mạnh, nhưng năng lực lãnh đạo của hắn lại chưa chắc sánh được với Lê Viêm, nên nếu rơi vào tình huống đó, người lên sân khấu có lẽ vẫn là hắn.
Đây có lẽ chính là số mệnh. Chỉ cần Tinh Liên phải đối đầu với mẫu trùng trong trận quyết chiến cuối cùng, thì người ra trận với xác suất chín mươi phần trăm sẽ luôn là Lê Chiến.
Tất cả mọi người đều cố gắng kìm nén cảm xúc, không ai nhìn về phía Lê Chiến, họ tiếp tục bố trí kế hoạch chiến đấu tiếp theo trong phòng chỉ huy. Đám trùng vũ trụ rất thông minh, một khi chiến hạm tiến vào phạm vi, chúng nhất định sẽ phát hiện mục tiêu thật sự là mẫu trùng. Chúng vô cùng nhạy cảm với phản ứng năng lượng, cũng sẽ nhanh chóng phát hiện ra trong chiến hạm này tồn tại năng lượng có tính hủy diệt.
Chúng chắc chắn sẽ liều chết phản công, ngăn cản Lê Chiến tiếp cận mẫu trùng. Mà chỉ với dị năng của một mình Lê Chiến, nếu gặp phải hàng trăm triệu trùng vũ trụ lao tới, chỉ e cũng khó lòng chống đỡ. Vì thế, nhất định cần hơn trăm tỷ chiến sĩ hộ tống Lê Chiến, điều quan trọng nhất là: còn phải khiến đám trùng vũ trụ kia quay sang công kích những người khác, thay vì tập trung vào Lê Chiến.
Vậy phải làm thế nào mới khiến bầy trùng lấy việc bảo vệ mẫu trùng làm mục tiêu mà từ bỏ việc tấn công Lê Chiến? Chỉ có một cách: khiến chúng xem nhẹ chiến hạm đó.
Nếu có một tồn tại khác còn rõ ràng hơn, uy hiếp hơn, thì toàn bộ trùng vũ trụ sẽ bị hấp dẫn tới đó. Khi ấy, chúng sẽ cùng các chiến sĩ chiến hạm quyết đấu, mà bỏ qua chiếc chiến hạm kia không ngừng tiến về phía mẫu trùng. Phải khiến bọn chúng cho rằng, cho dù có một chiến hạm lặng lẽ lao tới hành t1nh trùng, thì cũng sẽ bị đám trùng vũ trụ bám chặt trên người mẫu trùng tiêu diệt – cho nên điều ưu tiên là loại bỏ mối đe dọa đáng sợ hơn trước.
Người có thể làm được điều này, chỉ có Lê Hân – người sở hữu tinh thần lực cấp chín.
Mà việc cậu cần làm là: ở trong chiến hạm chỉ huy được bảo vệ nghiêm mật, tận dụng phát huy tinh thần lực của bản thân đến cực hạn. Cho dù không thể trực tiếp đối kháng với mẫu trùng, thì cũng phải khiến tất cả trùng vũ trụ tin rằng cậu là mối uy hiếp lớn nhất, lớn đến mức chúng phải bỏ qua một chiến hạm. Muốn đạt được điều đó, chỉ mỗi tinh thần lực cấp chín thôi là chưa đủ – cậu cần một sức mạnh còn đáng sợ hơn nữa.
Ngồi bên cạnh cổ cầm, Lê Hân biết, kỹ năng cổ cầm của cậu có lẽ đã đạt đến mức thuần thục tối đa. Lúc trước khi thăng cấp, hệ thống từng ban tặng hai khúc phổ cấp truyền thuyết – 《Hoa Tư Dẫn》 đã được cậu dùng để đánh thức tinh thần lực của hàng vạn người ở Emir. Nhưng thực ra, khúc còn lại – 《Bát Cực Du》 – còn mang một sức mạnh kinh khủng hơn nhiều.
Cái gọi là "Bát Cực", tức là tám phương cực kỳ xa xôi. Người tu đạo, mượn thiên địa mà tồn tại, lan rộng khắp nơi, vượt qua Bát Cực. Cao đến mức không thể với tới, sâu đến mức không thể đo lường, bao trùm cả trời đất. Bài 《Bát Cực Du》còn có một cái tên khác, gọi là 《Hiệp Tiên Du》. Các bản 《Hiệp Tiên Du》 hiện đại mà người ta biết, đều không phải do người xưa sáng tác, mà là căn cứ vào mô tả trong sách cổ để biên soạn lại.
Còn bản nhạc hệ thống tặng cho Lê Hân chính là bản 《Bát Cực Du》 chân chính.
《Bát Cực Du》của hệ thống tặng thể hiện đầy đủ tư tưởng của Đạo gia thời Lão Trang, tạo dựng hình tượng tiên nhân khiến người ta mơ màng: "ăn sương uống gió, cưỡi mây trôi, ngự rồng bay". Họ vượt khỏi giới hạn của sinh mệnh, cùng tồn tại với trời đất, ngưng tụ khát vọng sống và mong muốn sinh tồn, thể hiện tinh thần mà con người luôn hướng đến – sự tự do tuyệt đối cả về thể xác lẫn tâm hồn. Trong 《Bát Cực Du》 ẩn chứa đạo lý ấy:
người tu đạo, tuy trời đất mênh mông nhưng đâu đâu cũng có mặt, trong Bát Hoang, xuất hiện ở khắp nơi.
Đây là một dạng tồn tại cực kỳ đáng sợ. Cảnh giới mà bản nhạc truyền tải là sự vượt qua giới hạn sinh mệnh, siêu việt sinh tử. Họ có thể ngay lập tức đi vạn dặm, có thể hóa thân thành muôn hình vạn trạng, ta nói tức là người nói, người nói tức là ta, cùng tồn tại với trời đất, tự do tiêu dao vô hạn. Những điều này dựa trên tư tưởng tu đạo của Đạo gia, cho rằng người tu chân cuối cùng có thể độ kiếp phi thăng, sau khi độ kiếp thành công thì sẽ cùng trời đất cộng sinh, tiêu dao trong Bát Cực.
Lê Hân không quan tâm trên thế gian này liệu có thật sự tồn tại Tu chân giới hay những tiên nhân siêu việt sinh mệnh, cậu chỉ cần bản nhạc này có thể biểu hiện được hình tượng ấy là đủ. Cậu cần dùng tinh thần lực, dùng bản nhạc để dựng lên hình tượng ấy, mà thứ lực lượng có thể khiến biển cả hóa thành bãi bể nương dâu chỉ trong một cái phất tay, chính là loại năng lượng bị cả vũ trụ kiêng kị nhất.
Và lý do quan trọng nhất khiến cậu chọn khúc này là: khi đàn bản nhạc này, Lê Hân có thể dẫn động được thiên địa chi lực. Cũng giống như tiên nhân giơ tay nhấc chân có thể khiến trời đất thay đổi, Lê Hân tại thời điểm ấy cũng có thể đạt được năng lượng tương tự. Chỉ cần cậu không ngừng đàn, tinh thần lực sẽ sinh sôi không dứt, đạt tới một hiệu quả đáng sợ – vĩnh viễn không bao giờ cạn kiệt.
Quan trọng hơn nữa, chỉ cần tiếng đàn còn tồn tại, cậu có thể tối đa hóa việc gia tăng tinh thần lực của các tinh thần lực giả khác: từ cấp bốn lên cấp năm, cấp năm lên cấp sáu, thậm chí Phong Liệt Vân – người đã ở cấp bảy – cũng có thể trong khoảnh khắc đạt được lực lượng cấp tám.
Đây là một bản nhạc đáng sợ đến mức tương đương với truyền thuyết. Bản 《Bát Cực Du》 này và 《Hoa Tư Dẫn》 đều là khúc phổ cấp truyền thuyết, không có tinh thần lực thì không thể đàn được, không có tinh thần lực cao cấp thì càng không thể đàn, nếu không sẽ bị thần khúc phản phệ. Lúc đầu, Lê Hân không hiểu vì sao, nhưng khi nhận được toàn bộ khúc phổ, cậu mới nhận ra bản thân đang nắm giữ một sức mạnh đáng sợ đến nhường nào.
May mắn là hiện tại cậu đã là một tinh thần lực giả cấp cao, miễn cưỡng có thể điều khiển được bản nhạc này. Lê Hân lấy ra một viên thuốc hồi phục tinh thần lực, ngậm trong miệng.
Đây là loại thuốc mà năm xưa hệ thống đã cưỡng ép bán cho cậu. Loại thuốc hồi phục này có thể chữa lành tất cả vết thương ngoài cơ thể của Lê Hân, bao gồm cả sự mệt mỏi tinh thần đến cực hạn – vì bản chất, đó cũng là một dạng tổn thương. Nó có thể hồi phục tinh thần lực cho cậu. Nhưng chỉ có năm viên, lại không thể dùng quá nhiều một lúc. Ngậm trong miệng, một khi cảm thấy tinh thần lực cạn kiệt thì lập tức nuốt xuống – lần này cậu đã chuẩn bị bất chấp tất cả!
Ngón tay đặt lên dây cổ cầm, bên cạnh là đàn tỳ bà và ống tiêu đã được chuẩn bị sẵn. Sau khi phóng t1nh thần lực ra ngoài, Lê Hân có thể một mình đồng thời chơi nhiều loại nhạc cụ. Để xây dựng nên một loại lực lượng khủng khiếp như vậy, chỉ một loại nhạc cụ là không đủ – cậu cần sức mạnh mạnh mẽ hơn nữa, cần đến cộng minh chi lực.
Chất môi giới tính khuếch đại âm thanh đang vang vọng khắp vũ trụ, mỗi một chiến hạm đều được trang bị loại thiết bị khuếch đại âm thanh này. Khi toàn bộ thiết bị khuếch đại âm thanh trên các chiến hạm đồng loạt kích hoạt, tiếng nhạc phát ra từ phòng chỉ huy của Lê Hân có thể truyền đi xa nhất, đủ để khiến bầy vũ trụ trùng cảm nhận được sự hiện diện của một sinh mệnh thể siêu cấp vừa mới được tạo ra, đủ để lấn át cả mẫu trùng.
Chúng chắc chắn sẽ truyền tin cho nhau, bất chấp tất cả mà lao đến tiêu diệt sinh mệnh thể này, nhằm xóa bỏ bất kỳ mối đe dọa nào đối với mẫu trùng.
Vũ trụ trùng là loại sinh vật chỉ có hai bản năng sinh tồn: bảo vệ mẫu trùng và ăn. Bản năng "ăn" khiến chúng mở rộng không ngừng trong vũ trụ, chỉ cần tinh cầu nào có sinh mệnh là sẽ bị chúng nuốt sạch, trở thành chất dinh dưỡng cho mẫu trùng phát triển. Sau khi gặp nhân loại, chúng ăn đến chán ngấy, nhưng thật ra hoàn toàn có thể bỏ qua các tinh cầu của nhân loại để đi sang hệ sao khác kiếm ăn.
Vũ trụ quá rộng lớn, nhân loại chỉ chiếm một phần rất nhỏ, nếu chỉ vì muốn ăn, thì tại sao bọn chúng lại thà chết đói suốt bao nhiêu năm còn hơn là không ngừng liều mạng với nhân loại?
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!