Chương 9: (Vô Đề)

Khi Lâm Thính Vãn đi tới cửa thì vừa khéo nghe thấy câu đó. Ánh mắt đầy kinh ngạc của Lạc Hoà chạm vào cô, Lâm Thính Vãn khẽ gật đầu, rồi hỏi: "Tạ tổng cũng tới à?"

Tạ Kiến Hoài liếc nhìn Tạ Ninh bên cạnh, điềm nhiên đáp: "Đưa em gái tới."

"……"

Tạ Ninh hoàn toàn không hiểu vì sao ông anh cả mà một năm chỉ gặp được đúng một lần này, lại có thể thốt ra câu đầy nhiệt tình như vậy bằng giọng nói lạnh băng như âm ba mươi bảy độ.

Phải biết rằng hai lần nói chuyện của họ trong năm nay lần lượt là "Vị hôn thê của anh là nhiếp ảnh gia, cần một người làm mẫu", và "Nói thời gian địa điểm, anh sẽ tới đón em trước".

Tạ Ninh chẳng buồn để ý tới ông anh này, vui vẻ vẫy tay, cao giọng gọi: "Chào chị dâu!"

Tiếng gọi này khiến đầu óc Lâm Thính Vãn lập tức tỉnh táo hẳn. Nhà họ Tạ, ngoại trừ Tạ Kiến Hoài, thì đúng là ai cũng hoạt bát.

Cô mỉm cười, cong môi nói: "Chào em, đi thôi, vào nhà trang điểm trước đã."

Lâm Thính Vãn dẫn cô bé vào trong, chu đáo dặn dò: "Buổi trưa ánh sáng mạnh, khi lên hình hiệu ứng sáng tối sẽ đẹp hơn, nên phải chụp xong mới ăn được. Nước ở bể bơi là nước giữ nhiệt, cũng sẽ bật máy sưởi, nhưng xuống nước vẫn hơi lạnh, em mà thấy không thoải mái thì phải nói ngay với chị. Về phần trang điểm, chị đã trao đổi với chuyên viên, nếu em không hài lòng hoặc có ý gì khác thì cứ nói thẳng."

"Vâng ạ, chị dâu." Tạ Ninh đáp một tiếng đầy vui vẻ, ánh mắt nhìn Lâm Thính Vãn tràn ngập yêu thích, không hề che giấu.

"A Hoà, em đưa cô ấy vào trang điểm đi, nhớ chăm sóc cẩn thận." Lâm Thính Vãn ra hiệu để Lạc Hoà dẫn người vào phòng trong.

Đợi bóng dáng hai người khuất khỏi tầm mắt, cô mới xoay người, ý bảo Tạ Kiến Hoài ngồi xuống sofa, rồi nói thẳng: "Tạ tổng tới đây hôm nay, chắc không chỉ để đưa em gái tới thôi đâu nhỉ."

Trước đó anh từng nói không thân thiết với em họ tới mức phải đích thân đưa tới chụp ảnh. Vừa rồi chắc vì có mặt Tạ Ninh và Lạc Hoà, không tiện nói rõ ý, nên mới mượn cớ em gái.

"Ừ, tôi tới là để nói với cô Lâm, ngày cưới của chúng ta đã định vào mùng ba tháng ba."

"Tôi biết, người nhà có nói rồi."

Lâm Thính Vãn ra hiệu anh có thể tiếp tục. Tạ Kiến Hoài lấy trong cặp công văn ra một xấp tài liệu đưa sang, nói: "Đây là vị trí cụ thể tất cả bất động sản đứng tên tôi, trên đó có mật mã cửa và cách liên hệ với quản gia. Cô Lâm có thể chọn bất kỳ căn nào chuyển sang tên cô, đồng thời làm nhà tân hôn sau này."

Cô nhận lấy tài liệu, để ý thấy cặp công văn của Tạ Kiến Hoài đã đổi sang một chiếc khác, nhưng màu sắc và kiểu dáng không khác biệt là bao, vẫn rất cổ điển, chẳng có chút liên quan nào tới phong cách trẻ trung thời thượng.

Lâm Thính Vãn lật xem tài liệu, vị trí nhà của anh đều rất đẹp, bao gồm khu chung cư cao cấp trung tâm thành phố, biệt thự đơn lập, căn hộ lớn nhìn ra biển, và cả nhà dưỡng lão ven hồ ở ngoại ô, nhiều đến hoa cả mắt, nhất thời cô khó lòng quyết định.

"Có thể hỏi Tạ tổng bình thường sống ở đâu không?"

"Căn hộ của công ty." Tạ Kiến Hoài báo tên khu: "Thuộc phạm vi ký túc xá công ty, không nằm trong tài liệu."

Bất kỳ căn nhà nào đứng tên anh cũng rộng rãi xa hoa hơn căn hộ hiện tại, đúng là người toàn tâm toàn ý dành cho công việc, tất cả vì công ty.

Lâm Thính Vãn chớp mắt nhìn sang, lại hỏi: "Tạ tổng từng nói mỗi người lấy thứ mình cần, vẫn còn hiệu lực chứ?"

Tạ Kiến Hoài gật đầu: "Vẫn còn hiệu lực."

Lòng vừa thả lỏng được một chút, cô đã nghe anh nói tiếp: "Nhưng tôi từng hứa với trưởng bối, sẽ đảm bảo thời gian về nhà, vì vậy sau khi cưới mỗi tuần tôi sẽ về một ngày."

Mỗi tuần về một ngày, một tháng bốn ngày, tần suất này có thể chấp nhận được, còn ít hơn so với dự tính của cô.

"Những chi tiết này có thể để sau Tết bàn lại, ghi vào thỏa thuận tiền hôn nhân."

Tạ Kiến Hoài hơi dừng lại, giải thích lý do hôm nay tới để cô chọn nhà tân hôn: "Trong hồ sơ của cô Lâm có nhắc tới việc cô coi trọng phong thuỷ, những căn nhà này có thể phải để cô tự mình đi xem. Nếu tất cả đều không ưng ý thì vẫn kịp mua căn khác mới."

Lâm Thính Vãn hiểu được ý của anh, là lo cô quá kén chọn nhà cửa nên cố ý báo trước vị trí, tránh tới lúc cưới xong rồi mà nhà tân hôn còn chưa quyết định được.

Quả thật cô tin vào phong thuỷ nhà mới, nhưng người Thâm Thành đều rất coi trọng chuyện này, thường sẽ không có vấn đề lớn, còn lại chỉ là bố trí nội thất, ở đâu cũng có thể điều chỉnh được.

"Được, tôi sẽ sắp xếp thời gian tới xem nhà, quyết định xong sẽ báo lại anh." Lâm Thính Vãn gấp tài liệu lại, mỉm cười nói: "Phiền Tạ tổng phải đi một chuyến rồi, tôi sẽ sớm quyết định."

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!