Chương 7: Kim Đan

Đồng ruộng vô biên lướt qua người ta như chớp, trước mặt xuất hiện một mặt hồ mênh mông. Tốc độ của ta vẫn nhanh như trước, không hề chậm đi một chút nào, lao về hướng mặt hồ yên ả trước mặt.

Vì cái gì, vì cái gì?

Chẳng lẽ vì lợi ích của Trương thị thế gia, vì cơ nghiệp thế gia truyền thừa mà khiến cho người trong nhà đau khổ, đáng giá sao? Ta không biết.

Ta chỉ biết nếu như sống mà không vui vẻ, vậy thì vinh quang hư ảo của gia tộc có ý nghĩa gì?

Là thế nhân say chỉ một mình ta tỉnh, hay là do ta quá ngây thơ? Ta không biết. Ta chỉ biết ta sẽ không giống như phụ thân, ta sẽ không vì vinh diệu hư vô của gia tộc mà làm tổn thương người nhà của mình.

Ta tin rằng ta nhất định sẽ cùng với người nhà của mình vui vẻ ở cùng với nhau, không vì bất kỳ chuyện gì mà vứt bỏ nhi tử thân sinh của mình, trục xuất ra khỏi gia môn…

Bất tri bất giác, chân ta đột nhiên đạp xuống một khoảng không. Đầu óc ta từ khi phụ thân tuyên bố buộc ta rời khỏi nhà vẫn chưa hồi phục lại. Nước hồ vô tận áp về phía ta. Toàn thân ta tự nhiên hình thành một tầng bảo hộ, hô hấp cũng chuyển thành tiên thiên thai tức.

Tất cả những việc này đều không phải do ta suy nghĩ, mà là bản năng của một tuyệt đỉnh cao thủ.

Ta cảm nhận được thân thể đang từ từ chìm xuống, áp lực của nước hồ đối với thân thể cũng càng lúc càng lớn…

Đột nhiên thân thể ta dừng lại, chân đạp lên đám bùn nhão dưới đáy hồ. Ta biết tất cả chung quanh đối với ta không hề có ảnh hưởng chút nào. Ta vẫn như cũ chìm vào quá khứ khi phụ thân quan tâm lo lắng, trong lòng tự nhiên cảm thấy vui vẻ. Vừa nghĩ đến sự tình hôm nay, ta lập tức lại quay về quá khứ.

Ta đang trốn tránh hiện tại hay sao?

Thời gian trôi qua rất nhanh…

Trương thị thế gia lúc này đang vô cùng hỗn loạn. Lần trước khi bức bách công tử của thế gia rời khỏi nhà cũng đã gần ba mươi năm.

Đáng thương là khi đó vị công tử của Trương thị thế gia chỉ mới mười ba tuổi, đến năm mười tám tuổi, trong một lần buôn bán, mua thương phẩm bị đánh cướp, khuynh gia bại sản, vì vậy đã tự kết thúc sinh mạng của mình. Sau khi chết, cũng không có ai giúp y lo hậu sự.

Về sau ca ca của vị công tử này, cũng là gia chủ đương nhiệm của Trương thị thế gia Trương Thiên Đức, mới bí mật sai người giúp y lo hậu sự.

Vị công tử này sở dĩ bị trục xuất ra khỏi gia môn là vì y đã phái người ám sát đại công tử Trương Thiên Đức. Tất cả các vị công tử bị trục xuất ra khỏi gia môn hầu hết đều vì tranh đoạt ngôi vị gia chủ thất bại, ngoại trừ một kẻ cưỡng gian tiểu thư của đương đại đệ nhất thế gia là Lý thị thế gia, vì lợi ích của thế gia nên bị trục xuất ra khỏi gia môn.

Sau này y cũng bị Lý gia bí mật gây khó dễ, sống một cuộc đời khốn khổ.

Nhưng vị tam công tử này thì chỉ mới sáu tuổi, bởi vì trong lúc phát ra khí thế vô tình đã thương hại đến độc tử của Âu Dương gia. Chỉ mới sáu tuổi đã đạt đến Tiên Thiên cảnh giới, mọi người đều tin rằng vị tam công tử này mai sau nhất định sẽ trở thành thiên hạ đệ nhất cao thủ.

Chỉ có điều Âu Dương gia và Trương thị thế gia hợp tác trên rất nhiều phương diện, nếu như sau này Âu Dương gia trở mặt, Trương thị thế gia ít nhất phải cần đến hai mươi năm mới có thể khôi phục lại mạng lưới sinh ý.

Cho nên đành phải vì lợi ích của gia tộc mà vứt bỏ vị tam công tử sáu tuổi rất thông minh này.

Hậu đường của Trương phủ hoàn toàn tĩnh lặng, một người ngồi trên ghế thái sư, bên cạnh còn có một người khác đang đứng. Đột nhiên có thanh âm cất lên.

- Lão gia, tam công tử vẫn còn chưa về, hội nghị này có cử hành hay không? Không có mặt tam công tử, hội nghị cử hành thì không tốt lắm.

Trương tổng quản đứng bên cạnh ghế thái sư của Trương Thiên Đức, cẩn thận nói. Y biết rõ hiện tại gia chủ không phải như lúc bình thường, tâm tình phi thường không tốt, từ hôm đó đến nay vẫn không ăn một miếng cơm nào, chỉ yên lặng ngồi trên ghế thái sư.

Trương tổng quản đã nhìn Trương Thiên Đức lớn lên, cho nên hiểu rất rõ con người của Trương Thiên Đức. Vị gia chủ này yêu quý nhất là tam phu nhân, cũng yêu thương nhất là tam công tử. Tam công tử này từ nhỏ đã biểu hiện thiên phú phi thường, đối với võ học cực kỳ say mê.

Hôm đó mới biết được tam công tử không ngờ đã đạt đến Tiên Thiên cảnh giới. Theo như lời hai vị Nhị Phẩm cao thủ của Trương gia, khinh công của tam công tử này so với bọn họ còn lợi hại hơn. Chuyện này mặc dù khiến cho người khác chấn kinh, nhưng cũng nói lên là đã không thể tìm được tam công tử.

Tìm không được tam công tử, hội nghị làm sao cử hành?

- Chờ thêm lát nữa đi, bình tĩnh một chút! Không cần lo lắng, hội nghị vẫn còn một canh giờ nữa.

Thanh âm trầm thấp của Trương Thiên Đức vang lên. Hậu đường lại khôi phục sự yên tĩnh…

Dần dần người đến càng lúc càng nhiều, đi đầu là năm vị trưởng lão có quyền lực cao nhất tại Trương thị thế gia. Trưởng lão hội cũng chỉ khi nào có sự kiện phi thường quan trọng mới nhúng tay vào.

Bên trái là vị gia chủ đời trước, bên phải là ba người phân biệt gồm nhị thúc, tam thúc và tứ thúc của Trương Thiên Đức, cùng với tam đệ của ông ta.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!