Ta cao hứng đứng trên bãi cỏ hậu hoa viên, múa bài Thiếu Lâm La Hán Quyền. La Hán Quyền này là căn nguyên của Thiếu Lâm ngoại gia công phu, cái gì Thiếu Lâm bảy mươi hai tuyệt kỹ cũng là từ nó diễn hóa mà ra.
Rất nhiều võ giả đều xem loại thuyết pháp này là chuyện cười, nhưng ta đã đạt đến Tích Cốc hậu kỳ thì có thể cảm nhận được rõ ràng uy lực của nó. Theo như ta phán đoán, pho quyền pháp này rất có thể là Phục Ma La Hán Quyền của Phật tông tại Tu chân giới.
Phục Ma La Hán Quyền và Phục Ma Kim Cương Quyết đều là trấn tông chi bảo của Phật tông. Phục Ma Kim Cương Quyết thì càng kỳ diệu hơn, nghe nói là phân thành mười tám tầng, luyện đến cao nhất thậm chí có thể trực tiếp tiến vào Thần giới mà không cần tiến vào Tiên giới.
Quan trọng nhất chính là chỉ có tầng mười tám là có kiếp nạn, ngoài ra đều vô cùng an toàn. Còn tu chân pháp quyết mặc dù tốc độ nhanh hơn, nhưng kiếp nạn bên trong lại quá nhiều, một lần không cẩn thận là có thể hồn phi phách tán, vĩnh viễn không thể siêu sinh.
Ta đến thế giới này cao hứng nhất chính là chuyện luyện tập quyền pháp, càng ngày càng tâm đắc. Dần dần, ta càng múa càng chậm, nhưng tất cả chung quanh lại tùy theo quyền thế của ta mà động. Không biết trải qua bao lâu, ta chầm chậm thu thế lại.
Ta đột nhiên kinh ngạc phát hiện dịch thể tiên thiên chân khí trong cơ thể đã bắt đầu ngưng tụ, đây là dấu hiệu chuẩn bị hình thành kim đan. Ta quá hưng phấn, hai ngày nay vận khí thật tốt, ha ha…
- Thiếu gia, thiếu gia, không hay rồi!
Âu Dương lão đầu đến rồi, còn muốn tìm ngài đòi nợ, nói rằng hôm qua ngài đã đánh nhi tử của lão. Thiếu gia, ngài hãy cẩn thận nha!
Xuân Vũ đứng trước cửa hoa viên, vẻ mặt vô cùng lo lắng.
Ai, đúng là vui quá hóa buồn! Vừa rồi còn nói vận khí tốt, bây giờ Âu Dương lão quỷ lại đến. Âu Dương lão quỷ này hiện nay còn cùng với nhà ta kinh doanh quáng sản ở viễn đông, lần này thì thảm rồi!
Làm sao đây?
Âu Dương lão quỷ này rất giảo hoạt, không phải như nhi tử bảo bối của hắn, khó đối phó đây!
- Nhị đệ, sao lại phiền não như vậy? Nói cho ta nghe đi, xem ta có thể nghĩ biện pháp giúp đệ không!
Lang Phong đại ca từ cửa đi vào.
Ai bảo đại ca là huynh đệ, cho nên ta đã cho phép đại ca tùy ý tiến vào bảo địa của ta.
- Phụ thân của Âu Dương Lượng đến, muốn tìm ta thanh toán chuyện hôm qua. Ai!
Ta không khỏi bắt đầu khổ não.
- Âu Dương Lượng không phải là người gây sự trước sao? Là do hắn không đúng, vậy mà phụ thân của hắn còn tìm đệ tính sổ. Chuyện này không cần lo lắng, chúng ta chiếm lý chẳng lẽ phải sợ hắn hay sao?
Đại ca dường rất phẫn nộ, đúng là một người chất phác.
- Đại ca, huynh không biết đâu. Không phải huynh nói chúng ta chiếm lý là được, có ai chứng minh đây? Huống hồ hiện tại ta vẫn khỏe mạnh thế này, còn nhi tử của hắn hôm qua trở về lại rất hư nhược, chuyện này quả thật rất khó nói.
Ta chịu khó giải thích cho đại ca.
- Vậy thì đệ tự suy nghĩ đi, ta không có biện pháp!
Đại ca cuối cùng cũng lộ ra dáng vẻ giống như tiểu hài mười tuổi.
- Đại ca, huynh ở đây chơi nha, ta đi đến đại sảnh!
Ta nói với đại ca một câu, sau đó liền đi ra bên ngoài. Chuyện này ta chỉ có thể tự mình giải quyết mà thôi.
Ta vừa đi vừa nghĩ đối sách, nghĩ tới nghĩ lui cũng không có biện pháp nào. Cuối cùng ta quyết định cứ kiên quyết nhận mình không hề đánh hắn, còn lại thì đi bước nào tính bước đó.
- Tam công tử!
Âu Dương gia chủ đến rồi, lão gia hiện đáng bồi tiếp hắn. Lão gia bảo ta gọi ngài đến đó, hình như là vì nhi tử của Âu Dương gia chủ. Ngài hãy cẩn thận nhé!
Trương Tổng quản cẩn thận nhắc nhở ta.
Ông ấy đã nhìn ta lớn lên, đối với ta vô cùng quan tâm.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!