Chương 3: Lang Phong

Ta kinh ngạc phát hiện gã Lang Phong này cũng không phải là một kẻ tầm thường, hắn gây cho ta một loại cảm giác giống như bị dã thú uy hiếp vậy. Xem ra gã Lang Phong này là nhân tài thiên phú. Ta không khỏi nảy sinh ý muốn thu phục hắn. Một lát sau, ta đã nghĩ ra một chủ ý tuyệt diệu.

Kỳ thật cũng rất đơn giản, chính là đánh bại tên Lang Phong này, sau đó uy bức gã Âu Dương Lượng kia. Ha ha…

Lúc này, Lang Phong cũng kinh ngạc phát hiện tam công tử trước mặt dưới khí thế của hắn lại không hề có cảm giác gì, điều này khiến cho hắn trong lòng bất an. Không lẽ lần này ta thua? Không, không thể nào! Vì mẫu thân, ta nhất định phải đánh bại vị tam công tử này.

Mẫu thân, mẫu thân, ta nhất định không thể thua, nhất định không thể thua!

Đột nhiên, Lang Phong chợt phát hiện trong cơ thể mình xuất hiện một cỗ khí lưu biến thành trạng thái dịch hóa, trong đầu bỗng nhiên chấn động. Một cỗ uy thế từ trong thân thể hắn lan ra khắp toàn trường.

Bọn hài tử chung quanh đột nhiên có mấy đứa ngã lăn ra đất. Thượng Quan Hương Vũ (cũng chính là Hương Vũ muội muội) và Mộ Dung Tinh (cũng chính là A Tinh) kinh ngạc phát hiện bọn hài tử ngã lăn dưới đất, sắc mặt trở nên trắng bệch, nhưng hai người bọn họ thì lại không hề có cảm giác gì.

Đương nhiên, nguyên nhân là vì ta đã giúp bọn họ ngăn chặn cỗ khí thế này. Gã Lang Phong này thật sự là một nhân tài, còn nhỏ như vậy mà chỉ bằng thiên phú đạt đến cảnh giới Lục phẩm cao thủ, có thể phát ra uy thế. Năng lực này chỉ có Tiên Thiên cao thủ mới có được.

Tên Lang Phong này chỉ nhờ vào thiên phú mà đã tiếp cận Tiên Thiên cảnh giới, bằng vào dã tính trời sinh mạnh mẽ phát ra uy thế. Ta càng nhìn tên tiểu tử này càng cảm thấy thích thú.

Lúc này Âu Dương Lượng sắc mặt trắng bệch.

Uy thế này mặc dù Lang Phong chỉ vừa mới lĩnh ngộ, đối với thân thể không có thương hại gì, nhưng đối với dạng tiểu hài được nuông chiều từ bé như Âu Dương Lượng thì lại rất hữu hiệu.

Âu Dương Lượng rất muốn ra lệnh cho Lang Phong thu lại uy thế khủng bố này, nhưng dưới loại dưới khốn cảnh này hắn lại không thể nói ra lời. Vừa rồi nghe nói muốn đánh nhau, những tiểu hài khác hầu hết đều đã chạy ra xa, cho nên sắc mặt của bọn chúng chỉ có chút trắng bệch, có chút khó chịu.

Còn Âu Dương Lượng thì lại đứng ngay sát bên cạnh, hắn còn muốn xem bộ dạng của Trương Tinh Phong khi bị đánh bại, nào ngờ lại lâm vào tình cảnh này, thật đúng là tự làm tự chịu.

Lang Phong lúc này toàn thân tràn đầy lực lượng, quả thật đây là lúc mà hắn mạnh mẽ nhất từ trước đến nay. Trong lòng hắn bắt đầu tự tin, hổ mục sáng lên, nhìn thẳng vào đối thủ trước mặt. Đáng tiếc…

Ta cười cười nhìn dáng vẻ của hắn.

Ta phải cho hắn biết thế nào mới gọi là lực lượng. Thân thể của ta đột nhiên đứng thẳng dậy, một cỗ khí thế kinh thiên bức về phía Lang Phong.

Cả bọn tiểu hài tử đột nhiên cảm nhận được khí thế khủng bố, lập tức bỏ chạy. Chỉ có Âu Dương Lượng là phải hứng trọn, cũng giống như lúc nãy, cả khuôn mặt đều trắng bệch.

Dựa vào cảnh giới của ta đương nhiên là có thể dễ dàng khống chế tại địa phương cố định. Ta nhìn Lang Phong thở dốc, cố gắng kiên trì đến cùng. Tên tiểu tử này quả thật rất kiên cường. Ta cũng biết hắn kiên trì càng lâu thì đối với tinh thần lực của hắn lại càng có ích.

Lang Phong nhìn tiểu hài trước mặt. Quá đáng sợ! Cỗ khí thế này khiến cho hắn không thể cử động được, tinh thần lực bản thân càng lúc càng yếu. Đến cuối cùng, hắn hoàn toàn chỉ còn nhờ vào lòng tin vào mẫu thân để duy trì. Dần dần, đầu óc của hắn bắt đầu trở nên mơ hồ.

Hắn biết mình đã thất bại. Mẫu thân! Hắn cảm thấy thống khổ, trong mắt chảy ra hai hàng lệ, trước mắt trở nên tối sầm, ngã xuống mặt đất.

Ta nhìn gã nam hài kiên cường này, nhìn thấy hai hàng lệ của hắn. Ta thoáng giật mình, xem ra trong đó hẳn là có ẩn tình.

Ta chậm rãi bước đến trước mặt hắn, tay phải nhẹ nhàng đặt lên thiên linh của hắn, chậm rãi truyền vào một cỗ tiên thiên chân khí tinh thuần. A! Sinh mệnh nguyên lực thật hùng hậu.

Linh giác của ta cảm nhận được một cỗ sinh mệnh nguyên lực nhiều hơn người bình thường gấp ba lần, chẳng trách hắn chỉ dựa vào thiên phú mà có thể đạt đến cảnh giới như vậy. Để ta giúp ngươi một chút!

Ta tăng thêm chân khí, dựa theo lộ tuyến của công pháp Thái Cực Âm Dương Quyết dẫn đường cho nội lực của hắn. Tiên thiên chân khí của ta dung nhập vào bên trong, ngày càng nhanh chóng lớn mạnh…

Ta ngẩng đầu nhìn Âu Dương Lượng, khí thế ẩn ước bức về phía hắn. Ta cười cười nhìn dáng vẻ của hắn. Tiểu hài tử này không ngờ lại đem Lang Phong đùa đến mức như vậy.

Âu Dương Lượng ngẩng đầu nhìn tam công tử, sắc mặt càng thêm trắng bệch. Hắn nhớ đến hành vi vừa của mình, lại nhìn về hướng Lang Phong đang hôn mê bất tỉnh, toàn thân run lên, lập tức chạy đến phục dưới chân Trương Tinh Phong, liên tiếp khấu đầu:

- Tam công tử ngài đại nhân đại lượng, xin hãy tha cho tôi! Tôi sau này không dám nữa, sau này không dám nữa…

Ta cười cười, nhẹ nhàng nói:

- Âu Dương công tử, ngươi không cần lo lắng! Ta làm sao lại trách ngươi? Mau đứng lên đi, mau đứng lên! A, đừng có dáng vẻ như vậy chứ!

Ta vừa nói vừa kéo hắn dậy.

Âu Dương Lượng run run đứng dậy, đầu vẫn không dám ngẩng lên.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!