Chương 27: Xi Thị Tam Huynh Đệ

Xi Vưu nhìn dáng vẻ trấn tỉnh của Lang Phong, lại nghĩ đến thật lực mà Lang Phong vừa thi triển, trên người xuất mồ hôi lạnh, hắn biết bọn hắn cứ xông lên như thế này, không có chút cơ hội thắng.

Xi Vưu bất quản nói thế nào cũng là một hài tử 10 tuổi, cũng có lòng hiếu thắng, trong lòng thầm giận, nhìn hai huynh đệ lớn tiếng nói :

- Nhị đệ, tam đệ, dụng Phong Khởi Vân Dũng.

Xi Dị và Xi Đồng ở bên vừa nghe đại ca nói, trong lòng chấn kinh, Phong Khởi Vân Dũng này phụ thân căn dặn rất nhiều lần, không gặp phải nguy hiểm nhất định không được sử dụng.

Pho vũ công này là tự tàn công pháp sát địch một nghìn tự tổn tám trăm, cho dù sát tử được địch nhân, bản thân cũng phải dưỡng thương nửa năm. Nhưng vừa nghĩ đến khi nãy, bản thân bị Lang Phong hí lộng như vậy, bản thân khi nào lại chịu vũ nhục như thế.

Không khỏi trong lòng giận dữ : tiểu tử ngươi, đừng trách ba huynh đệ chúng ta thủ đoạn độc ác !

Ba người đồng thời xông tới chỗ Lang Phong. Xi Dị, Xi Đồng hai người chia nhau vây hai bên. Ba người đồng thời khởi quyền, quát lớn :

- Phong.

Lang Phong vừa thấy ba người tấn công rất là cao hứng, nhưng đột nhiên ba gã trước mắt lại đồng thời dụng cùng một loại chiêu thức, kỳ quái nhất là loại chiêu thức kia uy lực không lớn, nhưng đối mặt ba gã sắc mặt nghiêm túc, tự hồ đó là chiêu thức cực kỳ có công kích lực, thế là thế nào ?

Trong lòng nghĩ thế, nhưng tiện tay đã đem chiêu thức kia phá giải, rất là nhẹ nhàng, trong lòng đối ba huynh đệ trước mắt không khỏi có chút thất vọng, ba gã gia hỏa này chẳng ra làm sao cả.

Xi Vưu nhìn dáng vẻ Lang Phong, trong lòng cười lạnh : cho ngươi đắc ý một lúc, lát nữa sẽ đến lúc khóc. Song thủ hồi chiêu, chân khí của chiêu lúc nãy quay trở lại cơ thể, thông quá kinh mạch thân thể, lại hợp lực cùng chiêu thức lần này, hướng Lang Phong công tới.

Ba người quát lớn một tiếng :

- Khởi.

Lang Phong nhìn thấy ba huynh đệ trước mắt tự hồ có chút thống khổ, hướng bản thân đánh tới một quyền, đúng, đồng dạng chiêu thức, đồng dạng tam huynh đệ, nhưng uy lực không đồng dạng.

Quyền đến nơi, khí cũng đến nơi, không khí xung quanh tự hồ chớp mắt đã trầm trọng hơn nhiều, uy lực đơn giản hơn lúc nãy hai lần. Lang Phong không dám khinh thường, trầm eo xuống tấn, hấp khí xuất quyền, mang tiên thiên chân khí của bản thân xuất ra gần tám thành.

Quyền khí của Xi Vưu tam huynh đệ đột nhiên hợp làm một, hai đạo quyền khí va chạm.

Oanh.

Lang Phong và Xi Vưu tam huynh đệ đều lùi về sau ba bước.

Xi Vưu tam huynh đệ trong lòng phát khổ, không tưởng rằng tiểu tử này lợi hại đến vậy, thật lực bản thân chỉ có thể phát xuất hai chiêu, là không bị ảnh hưởng, như quả lại tiếp tục, ba huynh đệ hắn thật sự phải về nhà nằm hơn nửa năm, nhưng lúc này đã ngồi trên lưng hổ, muốn xuống không dễ, tâm tính thiếu niên đã khiến ba người lại tiếp tục xuất chiêu.

Song thủ của Xi Vưu tam huynh đệ múa theo quỹ tích kỳ dị, mãnh liệt hồi chiêu, chân khí của chiêu lúc nãy lại trở về cơ thể bọn họ.

Xi Vưu tam huynh đệ cố nhịn sự đau đớn toàn thân, kinh mạch đứt đoạn đau đớn đều không thể khiến bọn họ đình chỉ, tất cả chỉ vì … tranh cường hiếu thắng. Xi Vưu tam huynh đệ mang chân khí mà bản thân hoàn toàn không thể chịu đựng nhanh chóng kích đến chỗ Lang Phong, đồng thời quát lớn một tiếng :

- Vân.

Lang Phong nhìn một quyền trước mặt, trong lòng cười khổ, quyền này uy lực so với đệ nhị quyền chí ít hơn gấp bội, rất muốn lùi về phía sau, nhưng bản thân lại đang đứng ở trung ương của cuồng phong do chiêu thức bọn họ tạo ra, muốn lùi cũng không thể lùi a !

Bất lực a, chỉ đành quát lớn một tiếng, vận khởi toàn thân công lực vào hữu quyền, mãnh liệt hướng phía trước kích tới, sau khi kích tới bản thân phảng phật hoàn toàn hư thoát vô lực.

Ta nhìn bốn gã gia hỏa bọn họ càng đấu càng tinh diệu a, oa, đều là hảo miêu tử a, như quả gia nhập môn hạ Thiên Tâm Tông ta, Thiên Tâm Tông ta không phải càng thêm cường đại sao ?

Bốn gã gia hỏa này càng lúc càng quá phận, tam huynh đệ này không muốn giữ mạng sao, đột nhiên dùng loại chiêu thức cùng người khác liều mạng. Không được, cứ để tiếp tục, bọn họ phải về nhà nằm rồi.

Ta dưới chân thoáng động, như ảo ảnh chớp mắt đã đến trung tâm công kích của song phương, song thủ giơ ngang, chân nguyên lực dưới sự khống chế của kim đan, hình thành một cổ lốc xoáy, hai đạo quyền khí xem ra uy lực cự đại kia, bị ta dễ dàng thu vào trong cơ thể, đối với chân nguyên lực trong cơ thể ta không hề có chút ảnh hưởng, thật tại là quá yếu nhược, sau khi chuyển hóa thành chân nguyên lực, đối ta mà nói, cơ hồ có thể bỏ qua không tính, chỉ cần một lần hô hấp là có thể từ bên ngoài hấp thu đủ.

Xi Vưu tam huynh đệ biết tiếp theo đó là chân khí phản chấn, bản thân hiện tại đã thụ thương, lại bị phản chấn nữa, tính ra thật sự phải nằm xuống rồi, muốn chạy lui về sau, nhưng lại không có thời gian, cũng không có chút nội lực.

Chính lúc tam vị huynh đệ mới vừa xuất sơn đã tao ngộ đại nạn đang chờ tai nạn đến, trước mắt đột nhiên một trận mơ hồ, chờ khi trước mắt khôi phục thanh tĩnh, một nam hài so bọn họ còn nhỏ hơn đang đứng ở trung tâm công kích khi nãy, và quyền khí lúc nãy đều phảng phất như chưa từng xuất hiện, tiêu thất vô ảnh vô tung.

Xi Vưu nhìn tiểu hài trước mặt, tiểu hài nhìn ba người bọn hắn mỉm cười. Hắn không cảm thấy người trước mặt là một tiểu mao hài, hắn từ trên thân người kia cảm thụ một chủng khí chất, thanh dật thoát tục, ngạo thị thiên hạ, đúng, tựa như khí chất của tiên nhân.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!