Chương 16: Tẩy tinh phạt tủy

Ta nhìn trận thế trước mắt, có thể nói là trận thế vĩ đại nhất tại Thanh Long đại lục, thở dài tiếc nuối. Xin lỗi, vì kế hoạch của ta, đành phải phá hủy ngươi thôi!

Ta vận chân nguyên lực, hai tay giơ ngang, mười ngón tay hoặc co, hoặc duỗi, hoặc kết lại, hoặc rung lên. Từng luồng chân nguyên lực từ đầu ngón tay phát ra, bay về phía đại trận trước mắt… Trong nháy mắt mười ngón tay ngừng lại.

Nhìn phòng ốc đã lộ ra trước mắt, ta cảm thấy năng lực về trận thế của mình vẫn không hề suy giảm. Hiện tại toàn bộ trang viên chỉ có hậu hoa viên và gần trăm gian phòng ốc là ở trong Bát trận, còn những kiến trúc chủ yếu khác đều có thể tự do tiến vào.

Đương nhiên còn có mật thất của ta ở dưới lòng đất trong hậu hoa viên. Với hai tầng bảo vệ, còn ai có thể vượt qua Bát trận thế được bố trí bằng chân nguyên lực, rồi tìm thấy mật thất trong thông đạo dưới lòng đất?

Làm xong mọi chuyện, ta chỉ còn việc đến đại sảnh chờ mọi người trở về. Hiện tại cả trang viên đầy bụi bặm, làm sao có thể nghỉ ngơi? Ta bèn xoay người đi về hướng đại sảnh.

Bước vào đại sảnh, ta ngạc nhiên phát hiện Vương ca đã trở về, nhưng lại không có một hạ nhân nào. Ta cảm thấy kỳ quái, nhưng vẫn rất tin tưởng vào năng lực của Vương ca, bèn bước tới trước.

Vương ca nhìn thấy ta lập tức khom người nói:

- Thiếu gia, sự tình đã lo xong rồi.

Ồ!

- Ta càng cảm thấy kỳ quái, cau mày hỏi:

- Vương ca, nếu như đã lo xong, sao bây giờ vẫn không có hạ nhân nào tại đây?

- Thiếu gia, chẳng lẽ ngài không biết nơi giới thiệu là gì sao? Lúc nãy tôi và Vương ca đã đi đến nơi giới thiệu đăng ký số lượng hạ nhân cần thiết, cùng với những yêu cầu đối với hạ nhân. Chờ đến sáng ngày mai sẽ có nhiều hạ nhân đến đây.

Vũ tỷ cười nói với ta.

Ta cảm thấy bực bội. Ta chỉ mới sáu tuổi, làm sao biết được những chuyện này cơ chứ? Ta cười cười, nói với bọn họ chuyện mà ta đã sớm nghĩ đến:

- Các người hãy theo ta vào bên trong hậu hoa viên, hôm nay có chuyện rất quan trọng cần phải làm!

Quên đi, chờ đến khi xuống mật thất sẽ nói chuyện tử tế với bọn họ, nếu không bọn họ sẽ còn hỏi nhiều thứ khác.

- Sư phụ, bây giờ đã không còn sớm, nên đi ngủ rồi.

Tên Lý Đại này bắt đầu sinh chuyện với ta.

Ta trừng mắt nhìn hắn:

- Nơi này còn chưa có thu dọn, không thể ngủ được!

Ta dùng ánh mắt uy hiếp gã đồ đệ này. Đại đồ đệ của ta vừa nghe lập tức im lặng ngay, có điều trong mắt còn lộ ra vẻ ủy khuất.

- Hiền chất à, chúng ta trở về rồi đây.

Hôm nay thu hoạch rất lớn, ta đã mua được hai khối cực phẩm ngọc thạch, đương nhiên đã dùng đến mười vạn lượng ngân phiếu ngươi đưa. Không ngờ cực phẩm ngọc thạch giá năm vạn lượng mà cũng không có ai mua, ta liền mua ngay.

Lúc nãy ta có nói với người phụ trách của hội đấu giá kinh thành, cứ thu mua với giá năm vạn lượng một khối. Ta đã giúp hiền chất tiết kiệm được hai vạn lượng bạc, sau này còn tiết kiệm được không ít, hiền chất tính cảm tạ ta ra sao đây?

Trương đại thúc từ ngoài cửa bước vào, lớn tiếng nói với ta. Sau lưng ông ta, Lang Phong và Trương Vũ cũng tiến vào đại sảnh.

- Tốt lắm Trương đại thúc!

Hai vạn lượng bạc tiết kiệm được đó, đại thúc cứ lấy một nửa đi. Hiện tại mọi người đều đã có mặt đầy đủ, hãy cùng ta đi vào hậu hoa viên, nên nhớ nhất định phải đi sát phía sau ta.

Ta nói xong liền xoay người đi về hướng Bát trận thế, căn bản không chú ý đến hai vạn lượng bạc. Vô hạ bích ngọc sắp xuất thế, không biết còn đáng giá đến bao nhiêu tiền.

Những người khác đều theo sau ta đi về phía Bát trận thế, chỉ có Trương đại thúc là vẫn còn ngơ ngẩn. Lúc nãy ông ta chỉ nói đùa, không ngờ rằng ta thật sự khen thưởng cho ông ta lớn như thế.

Đột nhiên ông ta nhớ lại chuyện ta định chế tạo vô hạ bích ngọc, xem ra hiện tại mọi người đi vào hậu hoa viên chính là vì vô hạ bích ngọc xuất thế. Ông ta vừa nghĩ đến đây, lập tức quên mất một vạn lượng bạc, vội vã chạy nhanh theo, đi phía sau Lý Đại tiến vào Bát trận thế.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!