Sau khi trò chuyện với cha và em trai xong, Tinh Nhi trở về phòng tìm Thiên Trình. Gia đình nhỏ tối nay ở lại nhà ngoại. Bé con TiNa từ lúc được vú Trần ôm thì quấn lấy bà không rời. Thế nên mẹ bé lại được rảnh.
Bước vào phòng, Tinh Nhi có chút đau lòng, khi thấy chồng mệt mỏi nằm trên giường thiếp đi…
Anh hôm nay đúng là mệt mỏi rồi.
Khẽ tới gần nằm xuống cạnh anh, cô nghiêng người, cánh tay trắng mềm cũng đặt lên khuôn ngực của anh.
Từng đường nét tuấn tú trên gương mặt Thiên Trình đều gần sát mắt Tinh Nhi trong gang tấc. Chồng của cô sao lại đẹp trai đến thế, dù nhìn bất cứ góc độ nào, dù anh đang thức hay đang ngủ, tất cả anh đều soái vô cùng.
Chợt Thiên Trình trở mình, xoay người theo bản năng mà ôm vật mềm mềm bên cạnh vào lòng, sáu năm, anh đều ôm cô mỗi khi ngủ, quen thuộc từng hơi ấm cũng như mùi hương của cô mang lại.
Anh ôm cô, nhưng vẫn ngủ, hai khuôn mặt chạm vào nhau, Tinh Nhi tự nhiên đỏ mặt, tim cũng nhảy vài cái.
Cha mẹ ơi, ở với nhau sáu năm, có một mặt con rồi, mà mỗi lần đối diện với người đàn ông này, tim cô cứ bị lung lay nhảy loạn….
Thật là….
Tinh Nhi rúc vào vòng ngực ấm áp quen thuộc mỗi ngày, mỉm cười một cái, miệng lẩm bẩm, " ngủ ngon, Trình Trình của em."
Cũng không biết là Thiên Trình có nghe được lời vợ thì thầm, hay là anh đang mơ mộng đẹp, mà khóe môi chợt cong lên một cái….
Nhưng cho dù là trong mơ, hay thực tế thì anh lúc nào cũng có cô bên cạnh đó thôi…từ nay cho đến hết cuộc đời.
Sáng hôm sau.
Thiên Trình đã dậy từ sớm, sau khi chuẩn bị mọi thứ xong xuôi, tây trang cũng nghiêm chỉnh, anh mở Laptop lên để xem tin tức…
Màn hình vừa sáng, máy tính bắt đầu hiển thị đến cả trăm cái trả lời qua mail…
Đầu tiên là của cha vợ với em vợ,
Cha vợ, " Con rể à, con là đối tác của ta lần này sao?"
Em vợ, " anh rể, anh tài thế, anh là tổng giám quốc tế OrLam hả? Hợp đồng kia có kí nữa không?
Lục Thiên Bảo, " thằng nhóc kia, là tỉ phú ngầm hả, người làm anh trai này, không giàu bằng em đấy!"
Mẹ Hân, " Con trai mẹ tài quá !"
Cha Thiên, " chúc mừng con đã đạt được thành tựu."
Lục Minh Mạc Hiên, " anh hai em, đúng là đỉnh của đỉnh."
…..
Bao nhiêu là câu hỏi, câu chúc mừng, Thiên Trình ngồi đọc, không tự chủ mà khẽ mỉm cười, hiển nhiên là đắc ý…
Anh là ai chứ, là anh chồng quốc dân của Dương Tinh Nhi mà…
Tinh Nhi lúc này cũng tỉnh dậy, "chồng à, anh dậy sớm?"
Anh quay đầu lại, cười với cô, " ừm, thấy em ngủ ngon, không có gọi em dậy."
"Chúng ta về nhà nội đi." Tinh Nhi vừa nói vừa vội vàng xuống giường.
Anh nhìn thái độ của cô, dịu dàng nói, " em không cần về, anh và TiNa về là được rồi."
"Tại sao?" Cô hỏi.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!