Chương 19: (Vô Đề)

"Thư ký Chu, pha một ly cà phê mang vào."

Đặt điện thoại xuống, người phụ nữ trước mắt đi thẳng vào vấn đề.

"Chi tiết về cô, tôi đều đã biết.

Xử lý mấy cái nghiệp vụ kế toán chắc không khó với cô đúng không, mặc dù tôi có thể mở một lối nhỏ cho cô, nhưng mà vẫn nên làm theo quy trình phỏng vấn."

"Thật ra không cần mở lối gì cho tôi đâu, nên phỏng vấn thế nào thì phỏng vấn thế đó đi."

Con người tôi rất sợ thiếu nợ nhân tình, cho nên vì mặt mũi vẫn nói ra lời cần nói.

Cô ấy gật đầu hài lòng.

"Tính tự giác rất cao, nhưng tôi vẫn phải nể mặt cô So.

À, đây là thư phỏng vấn lần thứ hai của cô, còn 40 phút nữa sẽ bắt đầu, cô có cần chuẩn bị không? Lúc cô phỏng vấn cũng có tôi ở đây, cùng với lại trưởng bộ phận, hoặc cũng sẽ có ít người giao lưu với cô.

Cô nhớ biểu hiện tự tin lên nhé."

Tôi hiểu rõ gật đầu, lúc này cô thư ký đi vào đưa cho tôi một tách cà phê.

"Cảm ơn."

Tôi nâng tách cà phê lên, uống một ngụm nhỏ, mẹ nó, đúng là công ty lớn, đồ uống của nhân viên mà cũng ngon thế này, cái phúc lợi này rất đáng để ở lại.

Cho nên vì đánh đổi vị giác cà phê cho nên tôi phải cố gắng thông qua phỏng vấn.

Nói chuyện với giám đốc nhân sự một lúc, tôi mới rời đi.

Dựa theo hướng dẫn của cô ấy, tôi đi đến phòng họp ở tầng 18.

Đi ra khỏi thang máy, tôi hiếu kỳ đi dạo xung quanh.

Lại một lần nữa kinh hô, mẹ nó, đúng là công ty lớn, riêng tầng này chỉ dùng để làm phòng họp, phòng lớn phòng nhỏ không dưới 10 phòng.

Người đến phỏng vấn lần thứ hai không nhiều lắm, nhưng mà người nào cũng chăm lo cho vẻ bề ngoài của mình, có người đứng đó là điệu bộ như ai đó thiếu nợ anh ta hơn 258 vạn vậy.

Tôi dựa vào một góc, không nghĩ gì cả, rất nhanh giám đốc nhân sự đã xuất hiện, cô ấy nhìn tôi cười rồi cầm hồ sơ đi vào bên trong phòng họp.

Chờ những lãnh đạo cấp cao đi vào bên trong đầy đủ, cái cô thư ký lúc nãy mang cà phê cho tôi, đứng ở cửa gọi số.

Tôi nhìn cái thẻ của tôi, số 19, không nhịn được cười, số càng lớn tỷ lệ được nhận càng cao.

Cái giám đốc nhân sự này thật sự có tâm.

Tôi nhìn những người mặt đầy cầu tiến kiêu căng đi vào bên trong, phần lớn đi ra đều thở dài, cảnh này khiến cho tôi bỗng nhiên lo lắng.

Tim cũng đập thình thịch theo.

Khi tôi nghe được thư ký đọc số 19, đứng dậy, vậy mà chân lại có chút mềm.

Hít một hơi thật sâu.

Lúc lướt qua cô thư ký nhỏ, cô ấy còn cười làm tư thế cố lên với tôi.

Đi vào trong phòng họp, một loạt quản lý các bộ phận nhìn tôi.

Mẹ nó, cái thế trận gì thế này, đừng nói tôi, đến cái người bị người ta thiếu nợ 258 vạn có lẽ cũng tè ra quần.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!