Bên kia, Khuynh Phàm dẫn Đại Phàm chạy đến bên hố nhảy xa ở sân thể dục, hai người vừa thì thầm trêu đùa vừa ngồi xổm nghịch cát ở hố lũy bao. Đang chơi đến cao hứng, đồng hồ điện tử của cô bé vang lên, vừa thấy là điện thoại của mẹ gọi tới, sợ đến nỗi cô bé vội vàng phủi cát trên tay, lúng túng không biết làm sao, rồi ngã phịch xuống hố cát.
Vưu Phi Phàm bị con bé chọc cười, liền đỡ tay kéo cô bé lên, đồng thời nhận điện thoại: "Alo?"
"Chị ở bãi đỗ xe, hai người ở đâu?"
Giọng hỏi không chút ấm áp kia đã báo hiệu tâm trạng Phoebe không ổn chút nào, Vưu Phi Phàm giật mình vội vàng đáp: "Em... Bọn em ở sân thể dục, đếnngay đây."
Tắt điện thoại, Khuynh Phàm vẻ mặt tuyệt vọng như ngày tận thế, đáng thương vô cùng ngước nhìn Vưu Phi Phàm: "Đại Phàm ơi... con sợ..."
Vưu Phi Phàm móc trong túi ra một viên kẹo mềm, xé vỏ nhét vào miệng con bé, hùng hổ dỗ dành: "Sợ gì mà sợ, trời sập còn có Đại Phàm chống cho con, không được sợ."
Một lớn một nhỏ ủ rũ ngồi vào xe, không khí quỷ dị đến cực hạn. Phoebe một tay chống vô lăng, liên tục giữ trạng thái im lặng đáng sợ, càng đáng sợ hơn là đôi mắt sắc bén có thể nhìn thấu lòng người kia.
Vưu Phi Phàm ôm con bé ngồi ở hàng ghế sau lo lắng đề phòng. Cô vừa ngước mắt định nhìn sắc mặt Phoebe qua gương chiếu hậu, vừa khéo chạm phải ánh mắt nhau, tức khắc rùng mình nổi hết da gà. Cả lớn lẫn bé Phàm đều không dám hé răng, chỉ có thể co rúm lại run bần bật.
Xe vừa tiến vào vườn hoa, Phoebe lười chạy vào gara, tùy tiện đỗ xe, nhanh chóng rút chìa khóa, lạnh nhạt ra lệnh: "Một phút sau họp ở phòng khách."
Tư thế này chẳng khác nào họp hành sa thải nhân viên, Vưu Phi Phàm nhìn chằm chằm Phoebe bước vào nhà mới dám thở phào một hơi. Nghĩ đến hôm nay cả cô và con bé đều không ổn, chỉ có thể thở dài dặn dò: "Haizz... Hứa với Đại Phàm, lát nữa mẹ con nói gì con cũng không được khóc."
Cô bé đặc biệt nghe lời, ngay sau đó kiên định gật đầu: "Vâng ạ!"
Lớn Nhỏ Phàm tay trong tay bước vào phòng khách, chỉ thấy Phoebe đã ngồi ngay ngắn ở ghế chủ trên sô pha chờ đợi. Vưu Phi Phàm đang chuẩn bị kéo con bé ngồi xuống sô pha, Phoebe lại lạnh giọng quát lớn: "Quỳ xuống!"
Quả thực là khoảnh khắc chứng kiến "thê quản nghiêm" tuyệt vời nhất. Câu "quỳ xuống" mơ hồ không rõ này khiến hai đầu gối của Vưu Phi Phàm đáp xuống đất chỉ trong nháy mắt theo tiếng. Khuynh Phàm vẻ mặt ngơ ngác nhìn chằm chằm mọi thứ, cuối cùng cũng bắt chước s* s**ng quỳ xuống theo.
Phoebe bị hành động ngốc nghếch đến cực điểm của Vưu Phi Phàm chọc cho bật cười: "Em... Chị có kêu em quỳ đâu! Em đứng lên cho chị."
Gãi gãi ót, Vưu Phi Phàm cười gượng hai tiếng: "Hì hì... quỳ cũng đã quỳ rồi, thôi để em quỳ với con luôn."
"Toán học thi thành cái dạng này rồi mà em còn bênh vực con, con bé càng ngày càng ngốc đều là bị em lây bệnh..."
"Ấy ấy ấy! Chúng ta nói lý lẽ, chị đừng có công kích cá nhân em!"
Lười phản ứng, Phoebe lấy từ trong túi ra tờ "thư tình" nhàu nát ném xuống đất, chất vấn Khuynh Phàm: "Cái này là thế nào?"
Vưu Phi Phàm tò mò mở tờ giấy nhăn nhúm ra xem, toàn là những nội dung muốn cùng nhau chơi đùa ngây ngô. Cô lại vo tròn "thư tình" ném đi, tức giận la lớn: "Thằng nhóc nhà ai không biết tốt xấu dám tơ tưởng đến con gái bà hả?"
Cô bé vùi đầu vào lòng Đại Phàm, mắt ngấn nước, ấm ức nói: "Bạn ấy muốn chơi cùng con, con không để ý đến bạn ấy... Bạn ấy ăn cơm không rửa tay... Con không thích chơi với bạn ấy..."
Vốn dĩ tình cảnh này khá buồn cười, đáng tiếc Phoebe bất động như núi, mặt không đổi sắc, rốt cuộc cũng hỏi đến trọng điểm: "Vậy tại sao thi toán chỉ được 62 điểm?"
Nói rồi lập tức lấy bài thi từ cặp sách của Khuynh Phàm ra xem xét kỹ lưỡng. Đối với người lớn mà nói những đáp án chính xác hiển nhiên này lại trở thành cơn ác mộng của cô bé. Phoebe tùy tiện chọn một bài muốn thử, vì thế rút tiền lẻ từ ví nhét vào tay Khuynh Phàm: "Con hiện tại có mấy đồng tiền?"
"Một đồng ạ."
"Cho con thêm một đồng nữa, con có mấy đồng tiền?"
"Hai đồng ạ."
Tiếp theo cô lại giơ ra một tờ tiền giấy: "Đây là mấy đồng tiền?"
"Năm đồng ạ."
Phoebe nhét cả năm đồng vào tay Khuynh Phàm rồi hỏi: "Con hiện tại có bao nhiêu tiền?"
Cô bé không cần suy nghĩ, phấn khích trả lời: "Hai đồng năm!"
Trong nháy mắt, phòng khách yên tĩnh như nổ tung, Phoebe giận dữ quát lớn: "Lam Khuynh Phàm, con lặp lại lần nữa!"
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!