Chương 17: Phượng Tường đoạn kiếm tẩu - Thiên Mụ Nam Cung khai giáo tông

Trời đang chính ngọ, bỗng mây đen vần vũ, sấm sét đầy trời. Lát sau, cơn mưa đổ xuống như trút nước. Chỉ còn hơn mười dặm là đến Tổng đàn Thanh Long bang nên ba người giục ngựa phi mau. Ngoài trăm trượng đã nghe tiếng hò hét, quát tháo và tiếng vũ khí chạm nhau ghê rợn.

Bọn Thiên Vũ giật mình, thúc tuấn mã phi nước đại.

Dưới cơn mưa tầm tã, cuộc chiến giữa phe Hồng giáo và quần hùng Trung Nguyên vô cùng quyết liệt. Thiên Vũ dừng cương, đưa mắt quan sát thấy Nhị Tuyệt Nhân Ma, Chung Nam sơn chủ đang bị Triệu Bá Câu áp đảo. Dường như lão không còn sợ độc của Nhị Tuyệt Nhân Ma nữa.

Các cao thủ khác như phụ tử Bang chủ Thanh Long bang, Thanh Hải thần tăng, Quán Hưu, Thương Tâm Kiếm đang vất vả chống đỡ với bốn Lạt ma bản lãnh cao cường.

Hai trăm thủ hạ Thần Đao đường và một trăm thủ hạ Thất Tinh đường có vẻ khá hơn.

Nhờ khổ công rèn luyện, đao pháp của họ vô cùng lợi hại khiến bọn Lạt ma phải thất điên bát đảo. Bên cạnh đó, hơn ba trăm cao thủ các phái Thiếu Lâm, Võ Đang, Côn Lôn, Điểm Thương, Nga Mi cũng đang liều chết với bọn Lạt ma.

Tần Thao Ngọc nói nhỏ :

- Tướng công.

Bốn lão Lạt ma kia chính là Tứ Đại Thiên Vương của Hồng giáo, võ công rất cao cường.

Thiên Vũ bảo nàng lấy khăn bịt mặt, đến hỗ trợ cho bọn Quán Hưu, còn chàng sẽ đấu với Triệu Bá Câu.

Thiên Vũ tung mình khỏi lưng ngựa, rú lên một tiếng như rồng ngâm, bay đến tấn công Bá Câu. Nhị Tuyệt Nhân Ma và Chung Nam sơn chủ thở phào rút lui. Triệu Bá Câu không ngờ gặp lại chàng ở đây nên vô cùng kinh hãi. Lão vận toàn lực xuất chiêu Cô Lâu Táng Thiên.

Kiếm ảnh trùng trùng bủa đến. Chàng cười nhạt, vung kiếm đón chiêu. Mối hận thù trong lòng chàng trào dâng như sóng biển. Thiên Vũ quyết không tha cho kẻ thù đã giết phụ thân mình. Nhưng Triệu Bá Câu có bản lãnh thông thần, lẽ nào dễ bị khuất phục.

Lão tận dụng pho khinh công U Linh thân pháp, chập chờn như bóng ma, né tránh kiếm chiêu, rình rập cơ hội tấn công. Thiên Vũ cũng biết lão mặc bảo y nên khó mà đả thương được nên âm thầm tính toán.

Từ lúc Thiên Vũ và Tần Thao Ngọc tham chiến, cục diện đã khác hẳn. Tứ Đại Thiên Vương đang ở thế thượng phong bỗng rơi vào tuyệt lộ. Thiếu nữ bịt mặt này dường như biết rõ lộ số võ công của họ nên dễ dàng hóa giải.

Thao Ngọc vì tình nghĩa sư đồ với Mật Tông nên không dám đả thương họ nhưng đường kiếm của nàng đã khống chế bốn cây thiền trượng khiến họ phải lúng túng trước sự tấn công của bốn người kia.

Trận địa thứ ba đang cân bằng nhưng sự có mặt của Nhị Tuyệt Nhân Ma và Chung Nam sơn chủ đã thay đổi tình hình. Phe Hồng giáo bắt đầu lâm vào thế bí.

Thiên Vũ ỷ vào Kim Thân thần công nên không nhận bảo y của Huệ Chi. Chàng lại có tiểu đao sắc bén vô song nên không coi Triệu Bá Câu ra gì. Đã hơn trăm chiêu mà vẫn chưa giết được cừu nhân, Thiên Vũ động nộ vung tay phóng trường kiếm vào đối thủ rồi rút tiểu đao xông đến xuất chiêu Thiên Kiếm Luân Hồi.

Triệu Bá Câu đã từng thọ thương dưới chiêu này nên rất kinh sợ. Lão phiêu thân lùi lại hơn trượng. Thiên Vũ bám theo như bóng với hình. Tả thủ xạ một đạo Kim Hành chỉ vào thân dưới đối phương. Triệu Bá Câu tung mình theo thế Nhất Hạc Xung Thiên né tránh. Thiên Vũ vỗ liền ba đạo chưởng phong sấm sét.

Lão ác tặc đang ở trên không, đành phải tiếp chiêu. Tiếng chưởng kình chạm nhau như sấm nổ.

Triệu Bá Câu văng ngược trở lên, vung kiếm chụp xuống như thiên la địa võng.

Chàng gầm lên như mãnh hổ, xuất một đạo chưởng phong mạnh như núi Thái nhưng lại cách thân đối phương một thước. Lão chưa kịp ngừng thì chưởng kình đã quay lại đập vào hậu tâm. Dù có bảo y nhưng lực đẩy cũng làm Triệu Bá Câu rơi nhanh hơn dự kiến.

Do đó kiếm chiêu chỉ mới nửa đường đã chạm mặt địch nhân.

Thiên Vũ không bỏ lỡ cơ hội, dùng chiêu Tuyệt Mệnh kiếm pháp của Liễu Tông Nguyên. Không phải vì chiêu thức ảo diệu, uy lực hơn các chiêu khác trong Bát Nhã Tâm Kiếm mà vì nó thích hợp nhất. Kiếm chiêu chỉ là cái vỏ của kiếm đạo, khi đã đạt đến cảnh giới chiêu tùy tâm nhi phát, thức tùy ngộ nhi an.

Triệu Bá Câu thấy chàng bỏ trường kiếm mà dùng tiểu đao, tất phải nhận ra thanh đao xấu xí này là thần vật hiếm có. Lão kinh hoàng, biết mình thất thế, khó mà thoát chết. Nhưng Tình Ma là kẻ gian hoạt nhất đời. Trong lúc nguy hiểm vẫn không loạn động.

Lão cắn đầu lưỡi, vận công phun làn mưa máu vào mặt địch thủ.

Thiên Vũ dù tài ba quán thế cũng không ngờ lão dùng đến chiêu này. Theo bản năng tự vệ, chiêu thức của chàng chậm lại nên chỉ chặt gãy được thanh kiếm của đối phương và một mảnh da trước ngực.

Triệu Bá Câu rơi xuống đất, nén đau, tung mình tẩu thoát. Đám Lạt ma thấy chủ tướng đào vong, không còn tinh thần chiến đấu cũng rút lui.

Thiên Vũ lại một lần nữa để kẻ thù trốn thoát, lòng vô cùng giận dữ. Nhưng tự an ủi rằng lưới trời lồng lộng nên bình thản trở lại.

Kiểm điểm nhân mã, phe quần hào tử nạn hơn trăm như phe Hồng giáo thiệt hại gấp đôi.

Thanh Long bang chủ Triệu Xướng mừng rỡ vỗ vai chàng :

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!