Mười ngày sau, bọn Thiên Vũ về đến Cối Kê. Long Nữ cho mở đại yến chiêu đãi mọi người. Bà nghe kể Bá Câu nhờ bảo y nên thoát chết, hậm hực nói :
- Thật là đáng tiếc, không hiểu lão ác tặc ấy lấy đâu ra chiếc bảo y?
Thiên Cơ thư sinh ứng tiếng :
- Bẩm phu nhân, Thanh Sa Chân Quân có một đôi nên đã tặng cho Bá Câu một chiếc Thiên Tầm Ma Y. Trừ bảo đao thần kiếm, không loại vũ khí nào đâm thủng được.
Huệ Chi thỏ thẻ nói :
- Nếu vậy tướng công cũng mặc bảo y của thiếp mà đấu với lão.
Hôm sau, Thiên Vũ cho chim bồ câu báo với Bát Chỉ Thần Cái tung đệ tử truy tìm tung tích Triệu Bá Câu, Hàn Cán và Thiên Trì Tẩu. Chàng dặn Lương bang chủ bảo bọn bang chúng lưu ý những người chỉ còn một mắt.
Tin Tổng đàn Tử Vi môn bị Kiếm Minh thiêu hủy, Bá Câu thọ thương phải đào tẩu đã lan truyền khắp thiên hạ. Các phái đều cử người đến chúc mừng.
Thiên Vũ đã giải độc cho Thanh Hải thần tăng và hai cao thủ hồi đầu. Chàng biết Thiên Cơ thư sinh là bậc kỳ tài, cơ trí tuyệt luân nên hỏi ý kiến ông :
- Theo Khúc tiên sinh thì Bá Câu sẽ chạy về đâu?
Khúc vệ suy nghĩ, cân nhắc mọi khả năng rồi đáp :
- Theo thiển ý của lão phu thì Bá Câu nhất định sẽ chạy sang Tây Vực để nương nhờ Hồng giáo vì các Phân đàn sau khi nghe tin dữ đã tự động giải tán, môn đồ nhất định đào tẩu hết.
Thiên Vũ đăm chiêu một lúc, quay sang hỏi Hoàng Diện Tú Sĩ :
- Lâm các hạ. Ngoài số năm mươi vạn lượng mà ngài đã đem về cho Kiếm Minh thì Bá Câu còn có tài sản gì nữa không?
Họ Lâm giật mình :
- Thiếu chủ nhắc lão phu mới nhớ. Chiếu theo sổ sách thu nhập của Thiên Phủ đường thì phải còn hơn trăm vạn lượng nữa. Số này không được chuyển về Tổng đàn.
Như vậy có lẽ Bá Câu còn một cơ sở bí mật.
Cổ nhân thường nói :
"Thỏ khôn có đến chín hang" hơn nữa Thập Bát Cương Thi cũng không có mặt ở Tổng đàn.
Thiên Cơ thư sinh chép miệng :
- Giá mà bắt được Thiên Trì Tẩu và Hàn Cán thì sẽ biết được cơ sở thứ hai này.
Thanh Hải thần tăng góp ý :
- Bần tăng hiểu rất rõ con người của Bá Câu. Lão không bao giờ đến với ai với thế hạ phong. Nếu có sang Tây Vực liên thủ với Hồng giáo thì cũng phải có gì để mặc cả.
Nhưng không hiểu ngoài số bạc trăm vạn lượng, lão còn sở cậy vào điều gì nữa.
Mọi người bàn bạc rất lâu mà không đi đến kết luận nào, đành phải chờ tin tức của Cái bang.
Mười ngày sau, chim câu từ huyện An Dương, phủ Hà Nam báo rằng cách đây ba ngày có cao thủ nửa đêm đột nhập Tàng Kinh Các, lấy đi mười quyển chân kinh. Quan trọng nhất là bí kíp Bối Diệp Chân Giải. Các tăng nhân trong chùa phát hiện vây đánh nhưng tên phi tặc hầu như không sợ đao kiếm.
Võ công thần sầu quỷ khốc nên đã đả thương Tuệ Tâm đại sư và mười mấy người rồi tẩu thoát. Tuệ Không đại sư mời Thiên Vũ lên ngay Thiếu Lâm tự để bàn bạc để bàn bạc kế sách truy tìm hung thủ.
Bộ phận đầu não của Kiếm Minh lập tức họp khẩn cấp. Long Nữ căm giận bảo :
- Qua những điều vừa kể trong thư, ta đoán chắc đó chính là Triệu Bá Câu. Ngoài lão ra, không ai có được bảo y phòng thân và bản lãnh cao cường đến thế.
Thiên Cơ thư sinh tán thành :
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!