Chương 33: Có Thể Làm Như Thế Này

"Không thể." Cuối cùng Tùy Chí Thanh khống chế tâm tình của mình, nói như đinh đóng cột.

"Nha..." Hạ Tri Điểu sửng sốt trong chốc lát, trong lòng có chút thất lạc nhưng trong nháy mắt lại không lộ ra dấu vết gì, lập tức cười nói.

"Đùa cậu thật vui, được rồi, không cởi thì không cởi, mình cứ như vậy xoa bóp cho cậu.

"Nóng vội thì sẽ không ăn được đậu hũ nóng, Hạ Tri Điểu vẫn là am hiểu sâu sắc đạo lý này. Lúc nào thì nên xuất thủ, lúc nào thì nên thu tay lại, cũng giống như công việc làm ăn hay giống như là mèo vờn chuột, có đôi khi cần án binh bất động, có đôi khi cần quyết chí tiến lên."Được.

"Tùy Chí Thanh nói xong thì ngồi dậy, sau đó đem nút áo cài lại một lần nữa. Cố gắng đè nén nội tâm đang xao động, Tùy Chí Thanh có chút không biết nên đối mặt với Hạ Tri Điểu như thế nào."Cậu a, không nên cứ liên tục ngồi máy vi tính, phải cách một giờ thì đứng dậy hoạt động một chút là tốt nhất, cho dù không phải là đi ra ngoài."

Hạ Tri Điểu vừa nói vừa đưa tay đặt lên bả vai của Tùy Chí Thanh, bắt đầu xoa bóp.

"Kỳ thật cũng không phải mình chỉ ngồi một chỗ như vậy, dạo này cứ không ngừng phải chạy ra bên ngoài. Liên lạc với nhà máy, xem xét các loại vật liệu gỗ..." Tùy Chí Thanh nói.

"Cậu có phải là mệt mỏi quá độ, không chịu thả lỏng hay không?" Hạ Tri Điểu trong khi nói chuyện, đổi đồ đấm bóp.

"Mình không biết..." Tùy Chí Thanh lắc đầu.

"Trên thực tế mình cảm thấy đã lâu lắm rồi không có thả lỏng. Ở trong đầu từ đầu đến cuối đều giống như là một cái dây cung, cậu biết rồi đó, đầu dây cung kia không có cách nào buông lỏng được cho nên bản thân cũng không có cách nào hoàn toàn thả lỏng."

"Cái này không thể được, cứ liên tục căng thẳng cao độ không chịu thả lỏng lại cộng thêm luôn luôn thức khuya sẽ dẫn đến cơ thể cùng tinh thần vô cùng mệt mỏi, sẽ dễ chết sớm, mấy năm gần đây tin tức luôn nói có nhiều người đã bị như vậy, cậu không sợ sao?

"Hạ Tri Điểu nhíu nhíu mày lại, tăng thêm lực đạo trên tay, đem cả người Tùy Chí Thanh lay động thoáng ngã về phía trước. Hạ Tri Điểu thật là lo lắng cho Tùy Chí Thanh, thậm chí là lo lắng cho cả bản thân mình."Mình đã từng nghĩ qua vấn đề này, chết sớm cũng không hẳn là không tốt, nghe nói sẽ không còn cảm thấy đau đớn, hơn nữa sẽ không còn cái gọi là phiền não."

Tùy Chí Thanh phảng phất nói.

"Cũng không cần phải tốn nhiều thời gian để suy nghĩ xem bản thân mình có phải là kẻ thua cuộc hay không..."

"Không cho phép nói bậy."

Nhưng mà Hạ Tri Điểu nhíu mày lại cắt ngang lời của Tùy Chí Thanh.

"Nếu cậu đột ngột chết đi, còn mình phải làm sao bây giờ? Bỏ rơi mình mười năm, làm mình tốn mất mười năm để đi tìm cậu, chẳng lẽ lại muốn bỏ rơi mình một lần nữa?

"Tùy Chí Thanh nghe xong, kinh ngạc một chút:"Cậu đừng nóng giận, mình thật sự không muốn bị đột tử.

Mình còn không phải là loại người hồ đồ như vậy, nếu như bất ngờ chết đi, mình chỉ sợ là...

"Nhìn qua cái gối đầu, Tùy Chí Thanh nói tiếp:"Xuống đến phía dưới cũng không yên ổn, ngay cả Mạnh bà thang cũng bị mình đánh đổ, từ chối không luân hồi.

"Nghe vậy Hạ Tri Điểu thở phào một tiếng, nở nụ cười:"Đúng vậy a.

Hơn nữa, chuyện xưa là chuyện xưa, hiện thực là hiện thực.

Trong chuyện xưa, Lương Chúc có thể trong cùng một phần mộ hóa bướm, trong hiện thực coi như mình đi theo cậu thì cũng không được chôn cất chung một chỗ, không thể hóa thành bướm a...

"Hạ Tri Điểu trong khi nói chuyện, lực đạo trên tay dần dần nhẹ lại. Tùy Chí Thanh nghe vậy thoáng ngỡ ngàng:"Cậu bây giờ là đang nói cái gì đó?"

"Không có..." Hạ Tri Điểu lắc đầu.

"Chẳng qua là khi đó biểu diễn xong, không phải cậu đã nói sao, sau khi lớn lên muốn mua nhà sát vách nhà của mình, còn mua một ngôi mộ ở bên cạnh mình, nếu làm như vậy thì sau khi quy thiên sẽ có cơ hội ở cùng một chỗ."

"A...! Nhớ ra rồi...! Cười chết mất. Khoảng thời gian kia chúng ta đều rất mê tín." Tùy Chí Thanh nói xong, thở dài.

"Đúng vậy a, một tổ hai người không đáng tin cậy...

"Hạ Tri Điểu nói nói, liền nở nụ cười. Sau đó Hạ Tri Điểu lại nghĩ nghĩ, hỏi:"A Thanh, Tết Nguyên Đán cậu có phải chạy bản thảo không?

"Tùy Chí Thanh suy nghĩ một chút, trả lời:"Ngược lại cũng không có nhiều chuyện phải làm, chỉ là nếu như không vẽ, cũng không biết nên làm cái gì."

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!