Chương 29: Không Bằng Cậu

"Tốt hơn rồi, hơi dùng sức một chút.

"Sau đó Hạ Tri Điểu lại một lần nữa mở miệng. Nhưng mà lưng của Tùy Chí Thanh bây giờ lại trở nên có chút cứng ngắc, ngón tay đang để trên lưng Hạ Tri cũng thoáng giơ lên một chút."Sao vậy?

"Hạ Tri Điểu xoay đầu lại. Đúng lúc này lại có người gọi điện thoại đến, âm thanh rung động cùng tiếng nhạc vang lên làm Tùy Chí Thanh giật mình một cái. Sau khi kịp phản ứng, Tùy Chí Thanh vội vàng cầm điện thoại di động giơ lên cao:"Mình đi nghe điện thoại."

"A, vậy cậu đi đi...

"Hạ Tri Điểu gật đầu, sau đó nhìn theo Tùy Chí Thanh rời đi, tiếp đó Hạ Tri Điểu nhanh chóng đưa tay lên gãi gãi lưng. Cầm điện thoại di động đi vào trong phòng khách, Tùy Chí Thanh nhìn thấy trên màn hình hiển thị Tùy Quốc Đống gọi điện đến, lúc này mới thở phào một hơi, sau đó nhận điện thoại."A lô? Ba, làm sao vậy?" Tùy Chí Thanh đi đến bên cạnh cửa sổ sát đất, giọng nói nhu hoà hơn rất nhiều.

"Đương nhiên là nhớ con a! Gần đây trải qua như thế nào?" Tùy Quốc Đống hỏi.

"Trải qua còn không..."

"Hỏi nó một chút gần đây có quen biết người đàn ông nào đáng tin cậy hay không!

"Nhưng mà Tùy Chí Thanh một câu còn chưa nói hết, trong điện thoại lại đột nhiên vang lên giọng nói của Chương Hòa. Hình như chủ đề ở giữa hai mẹ con ngoại trừ những chuyện này thì không còn gì khác. Cũng không hỏi xem sinh hoạt của mình có thuận lợi hay không, mặc có đủ ấm hay không, có mạnh khỏe hay không."Ai nha bà thật là!"

"Đưa điện thoại cho tôi!"

"Không đưa!"

"Đưa cho tôi! A lô, A Thanh, Dì Trần của con ở Dương Thành tìm được cho con một người đàn ông không tệ lắm, ngày kia bỏ chút thời gian đi xem mặt một chút đi."

Cuối cùng điện thoại của Tùy Quốc Đống vẫn bị Chương Hòa giành lấy.

"Mẹ, con thật không có tâm tình..." Tùy Chí Thanh bất đắc dĩ ngồi xuống trên ghế sôpha.

"Con thật là...! nên nói con có cái gì tốt?! Con cháu nhà người ta đến tuổi này của con đều đã lên năm nhất tiểu học con có biết hay không? Ngày nào cũng có người hỏi mẹ tại sao con còn chưa chịu lấy chồng, họ không biết còn tưởng là con không có ai muốn, thật là mất mặt muốn chết..." Chương Hòa ở trong điện thoại nói một hồi liền bắt đầu nức nở.

Tùy Chí Thanh cúi đầu nhìn xuống mặt đất: "Vậy sao? Con không nghĩ vậy, vấn đề là con không gặp được người khiến cho con động tâm, con..."

"Con cũng đã lớn tuổi rồi, còn nói đến chuyện động tâm gì nữa, cũng không còn là tiểu cô nương, có thể thực tế một chút được không? Đừng nói là người có điều kiện tốt, có thể tìm được một người tay chân lành lặn, nhân phẩm tốt cũng là không tệ lắm đối với con rồi biết không?"

Nhưng mà một giây sau, Chương Hoà liền đem lời nói của Tùy Chí Thanh đánh trở về.

"Mẹ, con muốn ăn cơm, con cúp máy trước.

"Sau khi nói xong Tùy Chí Thanh liền tắt điện thoại, ngồi ở đằng kia trầm mặc hồi lâu. Đại khái qua năm sáu phút sau, Tùy Chí Thanh mới đứng lên. Nhưng mà vừa quay đầu liền phát hiện Hạ Tri Điểu đang đứng tựa bên cửa nhà bếp nhìn mình."Sao rồi?" Hạ Tri Điểu hỏi.

"Mẹ mình hối thúc mình cưới." Tùy Chí Thanh đi đến.

"Nói cái gì mà dì Trần tìm được cho mình một người đàn ông tốt, nói mình hai ngày nữa bỏ ra chút thời gian đi xem mặt một chút.

"Hạ Tri Điểu nghe xong, ngừng một chút, sau đó nhìn về phía Tùy Chí Thanh:"Vậy cậu muốn đi sao?"

"Không muốn đi.

"Tùy Chí Thanh trả lời xong sau đó tiếp tục hướng về nhà bếp đi đến. Sau đó Tùy Chí Thanh lại cầm lấy một cái rổ nhỏ đem rau xanh ở trong để đến dưới bồn rửa, mở nước, bắt đầu chầm chậm rửa rau."Mình không hiểu được, không kết hôn làm sao lại mất thể diện?"

"Là do tư tưởng đã ăn sâu vào thâm căn cố đế quấy nhiễu đi." Hạ Tri Điểu đem cà chua để trên cái thớt gỗ, nhanh chóng cắt thành khối.

"Vẫn là do mình không tốt, không đủ cường đại. Những năm gần đây, có thể là mình sống thật giống như đồ bỏ đi, cũng không có làm gì ra hồn, ngay cả tiền đặt cọc thuê phòng cũng là do ba mẹ cho..." Tùy Chí Thanh nói nói, thở dài một cái.

"Nói càn!" Nhưng mà Hạ Tri Điểu lại đột nhiên lên tiếng.

"Chẳng qua là mình nói sự thật mà thôi." Tùy Chí Thanh nói.

"Mình hiện tại cái gì cũng có, mẹ mình cũng không phải sẽ hối thúc sao, là do chút tư tưởng thâm căn cố đế quấy nhiễu..."

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!