Chương 18: Lừa Gạt

https://img.. com/public/images/storyimg/20210513/tinh

-dich

-luon

-treu

-toi-18-0. jpg

"Chị không phải là đang nói em..." Lát sau Hạ Tri Điểu nhắn lại một câu.

"Vậy là...?"

"Đừng hỏi."

"A nha...! Vậy để em đi thuê một nơi gần chỗ chị, như vậy sẽ thuận tiện hơn!" Diệp Thiên hình như đã quen với việc Hạ Tri Điểu cứ luôn luôn thay đổi.

"Uh, em cứ theo đó mà làm.

"Hạ Tri Điểu đem điện thoại ném vào trong túi xách, sau đó tiếp tục đi về phía trước. Vị trí của chợ không quá xa, còn khá gần, chỉ cần đi bộ vài phút là đến nơi. So với siêu thị, nơi này rất gần, rau củ quả ở đây nhìn rất tươi mới, cũng không quá tệ. Trên đường đi, Anh Muội đều gắt gao kéo cánh tay của Tùy Chí Thanh, chủ đề trò chuyện hết chuyện này đến chuyện khác, vô cùng sôi nổi."Ai ai ai, A Thanh, chị nhìn kìa!

Nơi này có bán khoai lang nướng, chị có muốn ăn hay không?!" Sau đó Anh Muội liền kéo Tùy Chí Thanh đi đến chỗ ông lão bán khoai lang nướng, vội vàng hỏi.

"Chị không ăn đâu, em nhìn xem tay chị đã biến thành như vậy rồi, không dễ lột.

"Tùy Chí Thanh lắc đầu. Anh Muội sau khi nghe xong, nhìn Tùy Chí Thanh một cái liền quay đầu nói với ông lão bán hàng:"Con muốn hai cái!

"Sau khi mua xong, Anh Muội đưa một cái cho Hạ Tri Điểu, rồi cầm lấy một cái khác, lột từng miếng từng miếng vỏ khoai lang, sau đó đem thịt khoai lang vàng óng đưa đến trước mặt Tùy Chí Thanh:"Mau, cắn một cái!

"Không còn cách nào khác, Tùy Chí Thanh đành cắn một cái. Sau đó Anh Muội lại tự mình cắn một cái, kết quả bị phỏng đến nỗi phải đưa tay đến bên miệng quạt quạt."Em ăn chậm một chút a..." Tùy Chí Thanh nhìn Anh Muội, có chút bất đắc dĩ.

"Cũng không có ai giành ăn với em."

"Có một số người ngay cả tay của mình còn không bảo vệ nỗi, vậy mà không biết xấu hổ đi nói người khác.

"Anh Muội liếc mắt nhìn Tùy Chí Thanh. Tùy Chí Thanh sau khi nghe xong, há hốc miệng, không nói gì. Lát sau Anh Muội lại hỏi Tùy Chí Thanh:"Chị có mang theo khăn tay không?"

"Trong túi của chị có. Em lấy đi." Vì vậy Tùy Chí Thanh hơi khẽ nâng lên tay phải bị thương, để Anh Muội đến lấy.

"Uh!" Anh Muội gật đầu, sau đó liền đem tay bỏ vào trong túi của Tùy Chí Thanh.

"Wow, trong túi của chị thật là ấm áp a!"

"Tìm được chưa?" Tùy Chí Thanh hỏi.

"Tìm được rồi, tìm được rồi nhưng mà để cho em làm ấm tay một lát!" Anh Muội nói xong, đến gần Tùy Chí Thanh một chút.

Hai người đứng mặt đối mặt như vậy, thoạt nhìn giống như là đang ôm nhau.

Hạ Tri Điểu sau khi nhìn thấy cảnh này lập tức muốn bóp nát củ khoai lang nướng đang cầm trong tay.

Lần đầu tiên mình có lòng tham chiếm hữu mãnh liệt như vậy là khi nào? Chắc là thời điểm năm cấp ba.

Lúc ấy ngồi ở bàn phía sau là một nữ sinh tên Từ Tịnh Nhiên, một người vô cùng hướng ngoại, từ lúc bắt đầu tự giới thiệu bản thân cho đến lúc cuồng nhiệt dính lấy Tùy Chí Thanh, đều giống như bộ dáng của Anh Muội bây giờ.

Hơn nữa Tùy Chí Thanh cũng không quan tâm đến người khác, trò chuyện rất vui vẻ với Từ Tịnh Nhiên.

Lúc đầu nói sau khi tổng vệ sinh xong sẽ cùng nhau đi ăn ở khu phố ẩm thực, kết quả Hạ Tri Điểu vừa mới buông cái khăn xuống thì nghe thấy Từ Tịnh Nhiên nói: "Tùy Chí Thanh, tiệm bánh nướng mà cậu nói, bây giờ mình rất muốn ăn, cậu dắt mình đi ăn có được hay không vậy?

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!