Chương 10: (Vô Đề)

Tháng đầu tiên sau khai giảng nhanh chóng trôi qua. Trong tiết ngữ văn, cô Trương Lâm đột nhiên ngừng giảng, nhìn cả lớp rồi điềm đạm nói: "Các em, chúng ta vừa nhận được thông tin mới, có ai đoán được không?"

Lý Hạo ồn ào nói: "Cô Trương, tin gì thế ạ?"

Trương Lâm nhàn nhạt đáp: "Trường mình sắp thử nghiệm chế độ phân lớp linh hoạt, những bạn có thành tích cuối sẽ bị chuyển tạm thời sang lớp thường, khi nào điểm tốt lên thì có thể quay lại. Mục đích là để tạo sự công bằng, cũng như cho các bạn lớp thường có cơ hội phấn đấu."

Nói xong, phía dưới lập tức xôn xao bàn tán, ai nấy đều ngạc nhiên, không ngờ trường lại áp dụng kiểu sắp xếp như vậy.

Trương Lâm thấy cả lớp vẫn còn nghe được lời cô thì liền chuyển chủ đề: "Các em có thể tự do hợp tác học tập, tìm bạn đồng hành, cùng học. Đến kỳ khảo sát tháng, chúng ta sẽ chính thức bắt đầu thực hiện. Mọi người cố gắng lên nhé!"

Dứt lời, cô chẳng buồn để ý đến phản ứng của cả lớp nữa, yêu cầu cả lớp tập trung nghe giảng tiếp. Đến khi tan học, mọi người đều nhao nhao than vãn, Lý Mai kéo tay áo Thương Lạc Khê, nhẹ giọng nói: "Sao trường lại làm kiểu này vậy, cậu thấy thế nào?"

Thương Lạc Khê nghĩ một lát rồi nghiêm túc đáp: "Tớ thấy cũng hợp lý, để mọi người có động lực học tập hơn."

Lý Mai giơ ngón tay cái, "Cậu sao mà lạc quan thế. À, quên mất, thành tích cậu vẫn luôn tốt mà."

Trong lòng Thương Lạc Khê nghĩ, thành tích của học sinh lớp mũi nhọn đều không quá chênh lệch, cậu chỉ duy trì trong top mười với ít dao động thôi, cậu vẫn cần phải nỗ lực hơn nữa. Với chế độ thực hành mới này, chắc chắn sẽ có nhiều người nghiêm túc hơn.

Lúc này, Lý Hạo chạy tới bên Giang Ngạn, ỉu xìu nói: "Anh Giang, giờ phải làm sao đây? Chúng ta là hai người đứng cuối cùng, không muốn bị chuyển lớp đâu..."

Giang Ngạn không khách khí liếc cậu ta một cái, lạnh nhạt nói: "Còn làm sao nữa, tất nhiên là học hành tử tế vào. Còn mấy ngày nữa thôi, tranh thủ ôn tập đi, đừng suốt ngày chỉ nghĩ đến chơi game."

Lý Hạo nhìn người còn thức khuya hơn mình, còn dạy dỗ mình, liền ủ rũ quay về chỗ ngồi.

Thật ra Giang Ngạn cũng hơi lo lắng, các môn tự nhiên còn có đáp án rõ ràng, nhưng môn xã hội thì không. Nếu hắn làm bài không tốt thì cũng có thể bị chuyển lớp. Nhìn bóng dáng ai đó đang chăm chú phía trước, hắn nghĩ mình tuyệt đối không thể rời đi.

Hôm nay vừa hay là thứ sáu, trước lúc tan học, Trương Lâm nhìn xuống lớp, nhẹ giọng nhắc: "Nhớ ôn tập, thứ hai tuần sau kiểm tra đấy. Nếu... các em biết rồi."

Để lại một câu lửng lơ rồi rời đi.

Thương Lạc Khê lặng lẽ thu dọn cặp sách, thấy Giang Ngạn đứng cạnh thì nhàn nhạt hỏi: "Sao vậy?"

Giang Ngạn nhìn cậu, khẽ nói: "Vừa đi vừa nói nhé."

Thương Lạc Khê gật đầu, nhưng trong lòng có chút nghi hoặc. Dạo gần đây sao bọn họ lại hay về nhà cùng nhau vậy? Bắt đầu từ bao giờ vậy?

Cậu nghĩ lại hoàn cảnh xấu hổ của ba người lần trước, thấy để Từ Bồng Bồng kẹp giữa hai người họ thì không hay lắm, nên nói: "Tôi đi nói với Từ Bồng Bồng một tiếng."

Trong lòng Giang Ngạn đương nhiên không vui, nhưng nghĩ đến chuyện lần trước thì đành phải đồng ý.

Từ Bồng Bồng thấy người trước mặt mình, trong lòng vui như hoa nở, mừng rỡ nói: "Lạc Lạc, đi thôi!"

Thương Lạc Khê có chút áy náy, giải thích nói: "Giang Ngạn có chuyện cần nói với tớ, cậu đi với Khương Khang trước nhé."

Từ Bồng Bồng cũng hiểu đối phương khó xử nên gật đầu thông cảm.

Giang Ngạn đợi Từ Bồng Bồng rời đi mới chậm rãi bước ra, nhẹ giọng nói: "Đi thôi."

Ra khỏi cổng trường, Giang Ngạn thấy bên cạnh có quán trà sữa, liền nói: "Đợi tôi một lát."

Thương Lạc Khê nhìn bóng dáng người kia bước vào quán, cúi đầu thoáng nghĩ gì đó, cảm xúc trong mắt chẳng ai đoán được.

Giang Ngạn cầm trà sữa đi ra, thấy đối phương vẫn cúi đầu, liền hỏi khẽ: "Sao thế?"

Thương Lạc Khê lắc đầu, Giang Ngạn đưa ly trà sữa cho cậu, lơ đãng nói: "Người trong tiệm bảo ngọt lắm, cậu thử xem?"

Thương Lạc Khê nhấp một ngụm, đúng là ngọt thật, hỏi thẳng: "Cảm ơn, cậu muốn nói gì với tôi vậy?"

Giang Ngạn chậm rãi đáp: "Tôi học mấy môn xã hội không tốt lắm, có nhiều kiến thức cần bổ sung. Cậu có thể giúp tôi ôn tập không?"

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!