Chương 35: (Vô Đề)

Không biết có phải vì hai đêm liên tiếp không được nghỉ ngơi đầy đủ hay không mà suốt cả cuối tuần, Tô Ngộ lúc nào cũng uể oải, cảm giác toàn thân rã rời, phải ngủ bù thêm hai ngày sau mới lấy lại được sức lực vốn có.

Sáng thứ Hai, Tô Ngộ đến công ty đúng giờ.

Vừa vào không lâu, cô đã nghe tin Đường tổng bị liên đới và phải rời công ty.

Trong phòng trà nước, Hứa Tri Vi vừa pha cà phê vừa nói: "Lần này các lãnh đạo cấp cao trong công ty cuối cùng cũng không thể lấp li. ếm nổi nữa. Tổ điều tra lần này đã mạnh tay, trực tiếp triệu tập Đường tổng đến thẩm vấn, hôm qua thông báo nghỉ việc đã được đưa xuống."

"Nhanh vậy sao?"

Thật ra Tô Ngộ không ngờ Đường tổng cũng bị đẩy đi dễ như vậy: "Ông ta phạm lỗi gì mà nghiêm trọng đến vậy? Chuyện Kỷ Giản Tâm xúi giục người tố cáo em cũng là do ông ta chỉ thị à? Em còn tưởng công ty sẽ nể tình ông ta đã làm việc ở đây nhiều năm mà nương tay chứ."

Hứa Tri Vi đáp đầy vẻ chắc chắn: "Có phải Đường tổng chỉ thị hay không thì chị không rõ, nhưng trước khi làm chuyện đó, Kỷ Giản Tâm chắc chắn đã báo với ông ta, ít nhất cũng là ông ta ngầm đồng ý."

"Còn về việc ông ta rời đi—"

Hứa Tri Vi cười lạnh: "Nói là nghỉ việc để giữ thể diện thôi, thực tế là công ty đã sa thải ông ta, hơn nữa theo như chị được biết, ông ta thậm chí còn không được nhận *n+1."

*n+1 là một cách tính bồi thường cho người lao động khi đơn vị sử dụng lao động chấm dứt quan hệ lao động, dựa trên số năm làm việc của người lao động tại đơn vị và mức lương hiên tại. N là số năm làm việc của người lao động tại đơn vị, mỗi năm đầy đủ sẽ được bồi thường một tháng lương, nếu chưa đủ nửa năm thì tính theo nửa tháng, nếu đủ nửa năm nhưng chưa đủ một năm thì tính một tháng. +1 đại diện cho tiền thông báo, khi doanh nghiệp chấm dứt hợp đồng lao động, phải thông báo bằng văn bản cho người lao động trước 30 ngày hoặc trả thêm một tháng lương cho người lao động.

"Ngay cả n+1 cũng không có?" Tô Ngộ hơi bất ngờ.

Hứa Tri Vi nhìn dáo dác xung quanh, xác nhận không có ai mới hạ giọng: "Trước khi Phó tổng đến đây, Đường tổng gần như một tay che trời ở Lạc Thái. Lần này công ty điều tra ra không ít vấn đề của ông ta, chỉ riêng khoản tiền hoa hồng nhận được trong những năm qua đã lên đến hàng triệu, chưa kể nhà cửa, xe cộ. Một số đối tác làm ăn với công ty chúng ta thì em cũng biết rồi đấy, vung tay rất hào phóng."

"Với đống bê bối đó bị khui ra, đừng nói đến n+1, công ty không tống cổ ông ta vào tù đã là nhân từ lắm rồi."

Nghe vậy, Tô Ngộ không khỏi kinh ngạc, mất một lúc mới phản ứng lại, khẽ thở ra: "Bảo sao lại rời đi trong im lặng như vậy."

"Chứ còn gì nữa."

Hứa Tri Vi lắc đầu: "Lòng tham của con người là vô đáy, nếu chị mà tham ô nhiều như thế thì cũng chẳng dám hó hé một lời."

Nói đến đây, Hứa Tri Vi chợt nhớ ra điều gì: "À đúng rồi, còn một chuyện này nữa."

Tô Ngộ ngẩng đầu: "Chuyện gì ạ?"

"Lần này công ty điều tra Đường tổng thuận lợi như vậy, hình như cũng do Phó tổng đã góp không ít công sức ở phía sau."

Nghe vậy, Tô Ngộ khựng lại: "Ý chị là sao?"

Hứa Tri Vi cười bí ẩn, giơ ngón trỏ lên chỉ nhẹ về phía trên: "Em đừng quên, Phó tổng được tổng bộ ở nước ngoài cử đến. Cạnh tranh trong tổng bộ còn tàn khốc hơn chỗ chúng ta nhiều, chỉ là không biết Phó tổng có theo phe của vị nào trong số các ông lớn bên đó không thôi."

Tô Ngộ nghe mà cứ như lạc vào sương mù, không hiểu gì nhưng vẫn gật đầu lia lịa.

Thấy vậy, Hứa Tri Vi cười vỗ nhẹ lên vai cô: "Bây giờ Đường tổng – con hồ ly đểu giả đó đã đi rồi, nhưng chắc chắn Phó tổng còn khó đối phó hơn. Tóm lại, sau này ở công ty, nếu không có chuyện gì thì em cố gắng tránh xa anh ta ra."

Tô Ngộ nghiêm túc gật đầu: "Chị yên tâm đi, đàn chị, em biết tự lượng sức mình."

"Được, vậy chị về văn phòng trước, trưa cùng nhau đi ăn nhé."

Tô Ngộ gật đầu: "Được, trưa gặp."

Sau đợt điều tra và xử lý nội bộ, chuyện tố cáo cũng xem như đã có hồi kết. Công việc của Tô Ngộ dần ổn định trở lại, mọi thứ đi vào quỹ đạo.

Chớp mắt đã đến cuối tháng Mười Hai.

Ngày 25 tháng 12, Giáng sinh năm nay rơi đúng vào thứ Tư, khiến không khí trong công ty vô cùng náo nhiệt.

Vì Lạc Thái là doanh nghiệp liên doanh Trung – Tây, nên vẫn giữ một số phong tục phương Tây. Ngày Giáng sinh có thể nói là ngày lễ được mong đợi nhất trong công ty chỉ sau Tết Nguyên Đán.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!