Chương 21: (Vô Đề)

Tô Ngộ đã không còn nhớ rõ mình rời khỏi văn phòng của Phó Tu Ninh như thế nào nữa, chỉ nhớ rằng sau khi bị vạch trần, cô đã cố gắng giải thích, nhưng nhìn dáng vẻ của Phó Tu Ninh thì rõ ràng anh không tin.

Giờ nghỉ trưa cũng đã đến, Tô Ngộ đúng hẹn xuống lầu bắt xe về nhà. Khi cô đến cổng khu chung cư, vẫn còn năm phút nữa mới đến thời gian hẹn với cô gái kia.

Vừa xuống xe, Tô Ngộ đã thấy trước cổng có một cô gái khoác áo dạ màu vàng nhạt, khí chất dịu dàng ngọt ngào, trông còn rất trẻ, giống sinh viên chưa tốt nghiệp đại học.

Nhìn có chút quen mắt.

Cô mở WeChat, bấm vào ảnh đại diện của cô gái kia, thấy đúng là cô ấy thật.

Có vẻ là một cô gái có tính cách dịu dàng, dễ gần.

Đó là ấn tượng đầu tiên của Tô Ngộ về cô ấy.

Nghĩ vậy, cô sải bước tiến tới: "Chào bạn, bạn đến xem nhà phải không?"

Cô gái ngẩng mặt lên, đôi mắt nai hiền hòa trong veo nhìn cô, nhẹ nhàng gật đầu đáp: "Chào chị, em là Chu Diệc Dao."

"Tôi là Tô Ngộ."

Chu Diệc Dao nói: "Chị Tô Ngộ, thật sự rất xin lỗi vì đã làm phiền chị trong giờ nghỉ trưa."

Tô Ngộ mỉm cười: "Không sao, đi thôi, chị dẫn em đi xem nhà."

"Vâng ạ." Chu Diệc Dao gật đầu.

Trên đường dẫn Chu Diệc Dao vào khu chung cư, Tô Ngộ vừa đi vừa giới thiệu: "Khu này là khu chung cư khép kín hoàn toàn, ra vào đều phải quẹt thẻ, bảo vệ trực 24/7, buổi tối còn có nhân viên tuần tra, an ninh rất đảm bảo."

Chu Diệc Dao nhẹ nhàng gật đầu, với cô ấy, điều này rất quan trọng. Khu chung cư khép kín có tính riêng tư cao, người ngoài khó xâm nhập, cô cũng có thể yên tâm hơn khi ở đây.

Nói chuyện một lúc, cả hai đã đến dưới tòa nhà. Tô Ngộ lấy thẻ ra quẹt mở cửa lớn: "Em vào trước đi."

"Đây là lớp kiểm soát thứ hai ở tầng trệt của tòa nhà, đi vào rẽ phải là thang máy, có tổng cộng ba cái. Chúng ta ở tầng năm, phòng 502."

Chu Diệc Dao gật đầu, ngoan ngoãn theo sau Tô Ngộ bước vào thang máy: "Chị Tô Ngộ, bình thường chị ở một mình à?"

"Trước đây chị cũng ở ghép với một người bạn, nhưng hai hôm trước cô ấy về quê rồi nên chị mới tìm thêm một người ở ghép."

Thang máy rất nhanh đã đến tầng năm, Tô Ngộ lấy chìa khóa mở cửa, cả hai bước vào.

"Vào nhà là phòng khách, đi sâu vào hai bên là hai phòng ngủ. Phòng bên trái là của chị, còn phòng bên phải là phòng em, em có thể xem thử xem có hài lòng không. Phía trước là bếp mở, chị bận rộn công việc nên ít khi nấu ăn, nhưng dụng cụ nhà bếp đều có đủ."

Chu Diệc Dao nhẹ gật đầu, chỉ nhìn thoáng qua phía bếp rồi thu hồi ánh mắt. Nhà cô có người giúp việc nên cô không nấu ăn, nhà bếp đối với cô cũng không quá quan trọng.

So với nhà bếp, cô quan tâm đến phòng ngủ hơn.

Dù là phòng nhỏ nhưng ánh sáng và hướng nhà đều rất tốt, căn phòng sạch sẽ, gần như không có mùi lạ.

"Chị Tô Ngộ, giá phòng này là một ngàn mỗi tháng phải không ạ?"

Tô Ngộ gật đầu: "Đúng vậy, chị và bạn cùng phòng trước đây thanh toán theo chu kỳ sáu tháng một lần, cọc một tháng, trả sáu tháng. Tiền điện, nước, internet chia đôi, em yên tâm, giá tính theo giá sinh hoạt nên không đắt, mỗi người chưa đến một trăm."

Chu Diệc Dao mím môi suy nghĩ. Hiện tại tình hình của cô khá đặc biệt, anh trai cô chắc hẳn đang tìm kiếm cô khắp nơi. Xét về giá cả lẫn vị trí, có lẽ đây là lựa chọn tối ưu nhất, an toàn và đáng giá nhất.

Suy nghĩ vài giây, cô gật đầu: "Được, khi nào chúng ta ký hợp đồng và em có thể dọn vào ở được ạ?"

Tô Ngộ nói: "Có một chuyện chị cần nói trước, căn hộ này trước đây đứng tên hợp đồng của bạn cùng phòng chị, cô ấy về quê rồi nên hợp đồng còn ba tháng nữa mới hết hạn. Em có thể ở trước, thanh toán ba tháng tiền thuê cho cô ấy, đến khi hết hạn thì ký hợp đồng mới với chủ nhà."

"Không vấn đề gì ạ."

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!