—— Từng bị đá.
Vừa dứt lời, cả phòng liền vang lên tiếng bàn tán xôn xao.
"Không thể nào, Phó tổng đẹp trai thế này mà cũng bị đá sao?"
"Giỡn hả trời! Ai mà nỡ đá Phó tổng chứ?"
"Đến cả Phó tổng còn bị đá, tự nhiên tôi thấy mình bị đá cũng chẳng có gì to tát nữa."
Tô Ngộ cúi mắt, mím môi nhìn chằm chằm vào ly nước, cảm giác như đang ngồi trên đống lửa.
"Tôi mạo muội hỏi một câu được không, Phó tổng bị mối tình đầu đá à?"
"Đã biết là mạo muội mà còn hỏi!"
"Thì tò mò thôi mà."
Phó Tu Ninh thu ánh mắt lại, thản nhiên đáp: "Cũng xem như là vậy."
"Trời đất, không ngờ Phó tổng lại là chiến thần tình yêu thuần khiết luôn đấy!" Diêu Lộ lẩm bẩm nhỏ giọng.
"……"
Tô Ngộ không tiếp lời, chỉ lặng lẽ uống nước.
Ban đầu mọi người đều dè chừng vị sếp mới này, không dám quá thoải mái. Nhưng có lẽ do vừa cùng nhau chơi trò chơi nên không khí đã bớt căng thẳng hơn, vài người bắt đầu dần mất đi cảm giác e ngại.
"Chẳng lẽ đến giờ Phó tổng vẫn chưa quên được mối tình đầu?"
Nghe vậy, Phó Tu Ninh khẽ nâng mắt, trong ánh nhìn phảng phất có chút bông đùa, nửa thật nửa đùa đáp: "Bao nhiêu câu hỏi rồi đấy?"
Những người tinh ý vội vàng đổi chủ đề: "Đúng rồi đấy, Phó tổng đã trả lời hai câu rồi, đừng có được đà lấn tới, mau tiếp tục chơi thôi!"
Dù ai cũng muốn tiếp tục hóng chuyện, nhưng ít nhiều cũng lấy lại chút lý trí. Đào chuyện đời tư của sếp đâu phải chuyện muốn là làm được!
Trò chơi nhanh chóng tiếp tục.
Có lẽ do câu trả lời đầy ẩn ý của Phó Tu Ninh khi nãy, nên suốt những vòng sau, đầu óc Tô Ngộ cứ rối tung, không thể tập trung vào trò chơi. May mắn là cô không phải người bị phạt, nên cũng không ai nhận ra sự khác thường của cô.
Theo từng vòng chơi, hầu như ai cũng đã bị chỉ định ít nhất một lần, có người xui xẻo còn bị chọn đến hai, ba lần.
Nhưng chẳng mấy chốc, có người phát hiện ra một điều bất thường. Đến cả Diêu Lộ, người chơi hăng say nhất cũng nhỏ giọng nói: "Chị ơi, hôm nay chị may mắn ghê, chơi cả buổi mà chưa thua lần nào."
Tô Ngộ mím môi, nhẹ giọng đáp: "Chắc là do may mắn thôi."
Như để trêu chọc cô, ngay khi cô vừa dứt lời, cả phòng lập tức rộ lên tiếng reo hò.
Tô Ngộ nghe vậy liền ngẩng đầu, hóa ra khi cô và Diêu Lộ đang thì thầm trò chuyện, vòng mới đã bắt đầu. Và lần này, miệng chai lại nhắm thẳng vào cô.
Cũng đúng, hôm nay chỉ có hơn chục người tham gia tiệc liên hoan của phòng ban, dù có lần lượt chỉ định từng người thì sớm muộn gì cũng đến lượt cô.
"Ôi trời, tôi mới để ý, hình như đây là lần đầu tiên Tô Ngộ bị phạt sau từng ấy vòng chơi đấy."
"Đúng vậy, nếu cậu không nói thì tôi cũng không nhận ra!"
"Quản lý Tô may mắn ghê, cả buổi tối mới bị chọn một lần, còn tôi thì ba lần rồi đây này! Ai giúp tôi đòi lại công bằng đi!"
Mọi người cười nói rôm rả.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!