Chương 68: (Vô Đề)

Hành động này của Phó Tu Ninh không chỉ khiến Lục Hy và Chu Vân Thâm phải kinh ngạc, mà ngay cả Phương Giác Thiển và Chu Diệc Dao ở sau cánh cửa cũng cảm thấy thật khó tin.

Chưa nói đến việc có thể nhớ ngược lại số CCCD của người khác, ngay cả nhớ chính số của mình cũng đã khó rồi, có lẽ trong số mọi người ở đây, chỉ có Phó Tu Ninh là làm được.

Trong khi mọi người vẫn còn đang ngạc nhiên, Phương Giác Thiển không quên cúi đầu kiểm tra lại số CCCD của Tô Ngộ trong tay cô.

Khi đã chắc chắn mọi thứ chính xác, cô không nhịn được quay đầu nhìn Tô Ngộ và thốt lên: "Chồng cậu quả thật là rất thông minh."

Tô Ngộ khẽ mím môi cười, trên mặt cũng lộ vẻ ngạc nhiên.

Cô cũng không ngờ Phó Tu Ninh lại có thể thuộc lòng số CCCD của cô một cách dễ dàng như vậy.

Nói xong, Phương Giác Thiển thu ánh mắt lại, bàn tay trắng nõn nhẹ nhàng đặt lên tay nắm cửa, chậm rãi lên tiếng: "Khóa học về phẩm hạnh của Phó tổng học ở đâu vậy, sau này tôi cũng muốn cho bạn trai tôi đi học một khóa."

Vì Phó Tu Ninh đã vượt qua thử thách, hơn nữa còn vượt qua rất xuất sắc, Phương Giác Thiển cũng không còn gì để cản trở nữa.

Thẻ đã đưa, thử thách cũng đã qua, nếu không mở cửa lúc này thì cô sẽ bị cho là không biết điều.

Một bên nói, một bên Phương Giác Thiển đã nhấn tay nắm cửa, mở cánh cửa để những người bên ngoài bước vào.

Cửa phòng mở ra, những người bên ngoài lần lượt bước vào.

Người đi đầu là một người đàn ông cao lớn, dáng người thẳng tắp, khí chất điềm tĩnh, bộ vest trắng tinh khiết khiến thân hình anh càng thêm nổi bật, vai rộng chân dài, vẻ ngoài lịch lãm, vô cùng thu hút ánh nhìn.

Tô Ngộ theo phản xạ nhìn về phía cửa.

Hai ánh mắt chạm nhau.

Yết hầu của Phó Tu Ninh khẽ lăn, anh đi thẳng về phía Tô Ngộ, rõ ràng là không thể chờ đợi để ôm lấy cô dâu của mình.

Khi anh sắp tới giường cưới, Phương Giác Thiển và Chu Diệc Dao bất ngờ xuất hiện, một bên bên trái, một bên bên phải, chắn đường anh lại.

Phó Tu Ninh nhíu mày: "Lại làm sao thế?"

Chu Diệc Dao cười nói: "Anh đừng vội mà."

Cô nhẹ nhàng nâng cằm lên, ra hiệu: "Chưa chơi xong trò chơi mà đã muốn dẫn cô dâu về nhà, chẳng phải dễ dàng quá sao?"

Vừa dứt lời, Lục Hy từ phía sau lao ra: "Này, em gái Diệc Dao, có trò chơi mà không tìm anh Lục Hy thì coi sao được, nghĩ ra trò gì cứ đưa ra đi."

Chu Diệc Dao nghe vậy, chớp mắt vài lần, nhìn khuôn mặt lạnh lùng của Phó Tu Ninh, rồi nhìn Lục Hy, cuối cùng cô quyết định sẽ làm khó Lục Hy.

"Vậy thì em sẽ giải thích luật chơi, dưới đất có 20 lon Coca

-Cola, nhiệm vụ là ném vòng vào đó, trong số các lon Coca

-Cola có chữ viết ở dưới đáy sẽ có con ghi chữ giày cưới, cơ hội ném chỉ có 15 lần, nếu hết cơ hội mà vẫn không chọn trúng lon ghi chữ thì phải chấp nhận hình phạt."

Lục Hy dường như đã hiểu được một chút, "Sau khi chấp nhận hình phạt thì sao?"

Chu Diệc Dao cười khẽ: "Sẽ cho anh một cơ hội nữa, nhưng nếu vẫn không trúng thì lại bị phạt."

Lục Hy: "?"

Chu Diệc Dao nhẹ nhàng chớp mắt: "Sao? Anh Lục Hy sợ rồi à?"

Lục Hy ho khẽ một tiếng: "Vậy… vậy, phạt là gì?"

Nói thì nói vậy, nhưng thật ra anh cũng có chút lo lắng, mặc dù Chu Diệc Dao nhìn có vẻ ngây thơ và dễ thương, nhưng thực tế cô là người rất thông minh, không gì là không dám làm, chỉ sợ duy nhất một người là anh trai cô, Chu Vân Thâm.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!