Tôi và con riêng của bố tôi cùng bị bắt cóc, bọn bắt cóc yêu cầu lựa chọn một trong hai.
Bố tôi đã chọn con riêng.
Ông ấy còn nói với tôi:
"Con còn có mẹ, nhưng Lị Lị thì chỉ có mình bố."
Tôi lập tức quay đầu b.ắ. n vỡ sọ con riêng.
01
Tôi không ngờ những chuyện m.á. u chó như vậy lại xảy ra ở thế kỷ 21.
Vừa tan học buổi tối, tôi đã bị người ta trùm bao tải, khiêng lên xe tải.
Mở mắt ra, tôi thấy mình đang ở trong một nhà kho cũ kỹ.
Bên cạnh còn có con riêng mà bố tôi mới nhận về, Từ Lị Lị.
Lúc này, cô ta nước mắt lưng tròng, khuôn mặt nhỏ nhắn khóc lóc thảm thiết.
Còn tôi, chỉ bình tĩnh quan sát xung quanh, đại khái phán đoán đây có thể là một nhà máy bỏ hoang ở Tây Kiều.
Tên bắt cóc đeo mặt nạ đang gọi điện thoại, lờ mờ thấy trong tay hắn là một vật bằng sắt đen bóng.
Tôi nhíu mày.
Quả nhiên, chưa đầy nửa tiếng sau, bố tôi, người đàn ông trung niên béo ú, đã xách theo một chiếc vali da màu đen, vội vã đến hiện trường.
Vừa đến đã nói với tên bắt cóc:
"Tiền tôi đã mang đến rồi, thả con gái tôi ra."
Tên bắt cóc khẽ cười.
Đôi mắt sau lớp mặt nạ hơi nheo lại, ánh mắt chuyển động, quyến rũ lạ thường.
Hắn ta như đang trêu đùa bố tôi.
"Thả con gái nào của ông?"
02
Bố tôi ngây người.
Tôi cũng sững sờ.
Đến lúc này rồi, tên bắt cóc này chẳng lẽ còn rảnh rỗi chơi trò lựa chọn một trong hai sao?
Nhưng tên bắt cóc dường như nghe được suy nghĩ của tôi, hắn ta nhìn về phía tôi, không hiểu sao, rõ ràng tôi không nhìn thấy mặt hắn, nhưng lại cảm nhận được vẻ lười biếng trong thần thái của hắn.
Hắn ta nói ra suy nghĩ trong lòng tôi.
"Chọn đi, muốn con gái nào của ông sống sót?"
Trên trán hói của bố tôi lập tức lấm tấm mồ hôi.
Lúc này, đứa con riêng ư ư nhổ miếng giẻ bịt miệng ra, cô ta đạp đôi chân nhỏ trắng nõn, không ngừng khóc lóc với bố tôi:
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!