Chương 43: (Vô Đề)

Vốn Lý Tích Thần muốn Lục Tư Việt đi trước, nhưng Lục Tư Việt lại kiên định đứng bên cạnh cô.

Anh thu hồi bộ dáng không đứng đắn trước mặt Lý Tích Thần, nắm tay Lý Tích Thần chào hỏi: "Chào bác."

Lý Uy cười nhẹ một tiếng, xoay người đi về nhà.

Đây là một trận chiến rất khó đánh.

Hai người đi trên đường trở về, Lý Tích Thần lo sợ bất an, rầu rĩ không vui.

Lục Tư Việt trấn an cô: "Sợ anh không qua được ải à?"

"Không phải, do ba mẹ em khó nói chuyện." Lý Tích Thần nói.

Lục Tư Việt cười cười: "Anh dễ nói chuyện mà."

"Không phải em sợ anh bị bắt nạt sao?"

Lục Tư Việt xoa xoa tay cô: "Đều là người một nhà, sao có thể."

Lý Tích Thần: "..."

-

Lục Tư Việt làm việc chưa bao giờ khiến Lý Tích Thần thất vọng.

Chuyện nhìn người mà xuống tay anh làm rất thuận buồm xuôi gió, anh giới thiệu tình huống nhà mình trước, lại nói rõ phương hướng phát triển tương lai, ở trước mặt Lý Uy vừa nghiêm khắc lại lý trí, tất cả đều dùng số liệu để chứng minh.

Lý Tích Thần ngồi đó như người ngoài cuộc.

Ngoại trừ nội dung bọn họ thảo luận có liên quan đến cô, còn lại nhìn thế nào cũng giống như đang đàm phán thương mại hơn.

Nhưng mà Lục Tư Việt ở trước mặt ba mẹ cô xem như đã qua cửa ải.

Sau khi tiễn Lục Tư Việt ra khỏi cửa, Lý Tích Thần trở về phòng, không ngờ bị Lý Uy gọi lại, "Lại đây, nói chuyện."

Lý Tích Thần lại nơm nớp lo sợ ngồi xuống.

"Quen nhau khi nào?" Lý Uy hỏi.

"Năm ngoái." Lý Tích Thần trả lời

"Yêu đương bao lâu rồi?"

"Một tháng."

"Con thật sự thích cậu ấy?"

Lý Tích Thần nháy mắt trừng to mắt: "Con không thích anh ấy sao còn ở bên anh ấy?"

Lý Uy: "..."

Ông phất phất tay, "Được rồi, đi đi."

Lý Tích Thần trở lại phòng lập tức nhắn tin cho Lục Tư Việt: [Sợ muốn chết.]

Một lát sau Lục Tư Việt mới trả lời: [Đã nói tin anh rồi mà.]

Lý Tích Thần thở dài, [Chủ yếu là ba mẹ em quá khó.]

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!