Lý Tích Thần cả đêm không ngủ.
Cầm lấy điện thoại mà lăn qua lăn lại trên giường, lăn tới lăn lui, tới mép ga trải giường cũng bị kéo lên.
Nhưng màn hình điện thoại vẫn dừng lại ở đó.
Cô không biết nên trả lời như thế nào.
Quá rối rắm vì câu nói mà Lục Tư Việt gửi đến, khiến cô quên mất sự căng thẳng với việc hẹn gặp chuyên gia tư vấn tâm lý vào sáng thứ Tư.
Cho đến khi Cố Từ đến nhà cô, cô mới mơ màng nhớ tới.
"Không phải chứ?" Trong lòng Cố Từ lo lắng, "Cậu lại muốn cho tớ leo cây à?"
Lý Tích Thần đã có ý định rút lui: "..."
Cô miễn cưỡng gật đầu: "Được rồi."
Trên đường Cố Từ lái xe, Lý Tích Thần do dự một lát mới hỏi: "Nói sao nhỉ, tớ hỏi cậu một chuyện."
"Ồ." Cố Từ tập trung lái xe nhưng vẫn dành thời gian nói với cô: "Cậu hỏi đi."
"Tớ có một người bạn." Lý Tích Thần khẩn trương ho nhẹ một tiếng: "Cô ấy kết bạn wechat với một chàng trai..."
"Chàng trai?" Cố Từ nhướn mày.
Lý Tích Thần sửa lại, "Là đàn… đàn ông."
"Trước khi thêm wechat, người đàn ông kia hỏi tớ... bạn tớ có bạn trai chưa, còn bỏ thêm bốn chữ:
"Không có ý mạo phạm." Lý Tích Thần cúi đầu, không dám nhìn Cố Từ, "Sau đó ngày hôm qua tớ... bạn tớ đi cùng một người bạn nam của cô ấy, bị anh ấy nhìn thấy, hình như anh ấy có chút không vui, tớ... bạn tớ liền giải thích, sau đó anh ấy nói... nói anh ấy không có bạn gái. Cậu nói xem, anh ấy có phải... thích tớ không?"
Lần này dừng năm giây, Lý Tích Thần mới bỏ thêm hai chữ: "Bạn tớ."
Cô vốn không phải là người có thể nói dối, bây giờ thuận miệng kéo một người bạn ra làm cớ, suýt nữa không biết nói thế nào.
Nếu Cố Từ cố ý gài cô vài câu, chắc chắn cô sẽ lộ hết.
Cố Từ vất vả nhịn cười, hai phút sau rốt cuộc vẫn nhịn không được mà cười ra tiếng.
Lý Tích Thần quay mặt nhắm mắt lại, lỗ tai đỏ đến mức có thể nướng khoai lang.
Cô từ bỏ phản kháng.
"Cho tớ hỏi." Cố Từ cười hỏi: "Người đàn ông kia họ Lục đúng không?"
Lý Tích Thần: "..."
Cô ngậm miệng không nói.
Sớm biết vậy thì đã không hỏi rồi.
Nhưng vấn đề này làm cô băn khoăn cả đêm, cô thật sự không biết nên làm cái gì bây giờ.
Lỡ như là cô đã suy nghĩ nhiều thì sao?
Lỡ lại giống như lần trước, vậy quá xấu hổ.
"Được rồi." Cố Từ sợ ảnh hưởng đến tâm trạng của cô, nghiêm túc trả lời: "Tớ chịu trách nhiệm nói cho cậu biết, không nhất định là thích, nhưng khẳng định có hảo cảm.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!