Sau khi nghe Việt Nhiên tự mình kể lại, sắc mặt của Đặng Lăng hơi buông lỏng, trái tim lơ lửng của Việt Thế Trung cũng rơi xuống một chút, lấy tay xoa bóp bả vai của đứa nhỏ nhà mình, chợt có một cảm giác đã mất đi lại tìm thấy được.
Đặng Lăng nói:
"Hắn không nói gì khác nữa sao?"
Việt Nhiên nói: Không có ạ.
Việt Thế Trung lại bóp hai cái vào bả vai nhỏ, vẫn chưa đủ yên tâm:
"Con chỉ xét nghiệm tin tức tố thôi sao?"
Việt Nhiên nói: Dạ.
Việt Thế Trung nói:
"Ngày mai cha với con lại đến bệnh viện một chuyến, chúng ta làm kiểm tra toàn thân nhé."
Cũng đừng có thêm vấn đề ở những chỗ khác, mà tin tức tố biến dị cũng chỉ là một trong những căn bệnh biến chứng mà thôi.
Việt Nhiên nói:
"Có cần thiết lắm không?"
Việt Thế Trung khuyên nhủ:
"Nhìn xem có chỗ nào gặp vấn đề nữa không."
Đặng Lăng cũng phụ họa: Nghe cha con đi.
Việt Nhiên từ trước đến giờ vẫn luôn nghe lời, ngoan ngoãn gật đầu.
Việt Thế Trung sờ sờ đầu con trai, nhớ lại lời nói trước kia cậu, cau mày nói:
"Con nói ở trong trường học không được Alpha tiếp đón, vậy bọn họ từng bắt nạt con sao?"
Việt Nhiên nói:
"Không có, chỉ là không muốn chơi với con thôi ạ."
Tiện thể còn vô ý làm cho gã cảm thấy không thoải mái một chút… Cậu bổ sung trong lòng, không hề nói ra.
Dù sao cậu cũng là Omega, Alpha làm phiền cậu cũng không đến mức xuống tay tàn nhẫn, chỉ có một vài thành phần ngu xuẩn đi kiếm chuyện với cậu, nhưng đều bị cậu trả thù ngược lại, chuyện vặt vãnh nhỏ bé này cậu có thể xử lý, thực sự không cần phải nói ra.
Nhưng chỉ có thể là thế này, Việt Thế Trung luôn cảm thấy con trai mình chịu oan ức rất lớn.
Nhiên Nhiên vừa đẹp đẽ lại vừa nghe lời như vậy, dựa vào cái gì mà không chơi với cậu? Bọn Alpha này chắc chắn đều không có mắt nhìn!
Ông đau lòng khôn xiết:
"Sau này ở trong đại học nếu có Alpha nào bắt nạt con, nói cho ba ba, ba ba sẽ giúp con giết chết thằng đó."
Việt Nhiên gật đầu lần nữa.
Mặc dù cha của cậu là giáo sư đại học, nhưng sự thật đằng sau thì chẳng có một chút dáng vẻ nào của giáo sư, hơn nữa còn rất biết bao che khuyết điểm, cậu chỉ có thể nghe lời của cha, nếu không sẽ không chắc được cha sẽ làm ra chuyện ấu trĩ gì nữa.
Rất ngoan.
Việt Thế Trung hiếm khi sờ đầu con trai một cái, nhớ tới chuyện con trai báo đến trường học của Tu Kiệt, liền lên kế hoạch phải dặn dò Tu Kiệt trước hôm khai giảng một phen, để ông ta chăm sóc tốt cho Nhiên Nhiên.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!