Chương 45: (Vô Đề)

Trong bang hội có fan CP Dương Trầm mà bọn họ cũng rất thích đẩy thuyền.

Lúc trước, Khương Tiêu cố ý sắp xếp để bọn họ mang theo người mới này đi đánh phó bản là muốn từ từ tẩy não ông, dời lực chú ý của ông khỏi CP Liệt Nguyệt. Bây giờ đúng là đã dời đi, kết quả người ta vừa quay đầu đã trở thành fan CP Tinh Nguyệt mất rồi.

Anh nhàn nhạt nói: Tôi chưa từng hỏi.

Việt Thế Trung cố gắng phân biệt nhưng vẫn không nghe ra được có gì sai sai từ trong giọng điệu này, liền không ngừng cố gắng:

"Vậy cậu và Nguyệt thần từng được xếp trận với nhau chưa? Người nọ có phải là một người rất tốt hay không?"

Khương Tiêu nhẫn nhịn nỗi kích động muốn đi đánh Nguyệt Trầm một trận, tận lực nói một cách khách quan:

"Ừm, nhân cách không tồi, tính khí cũng tốt."

Việt Thế Trung nói:

"Tôi cũng thấy vậy nữa, cho nên cậu xem cậu ấy và Tinh thần có phải là rất xứng đôi hay không?"

… Khương Tiêu đáp,

"Tôi không phải fan CP, không có cảm giác gì đối với chuyện này cả."

Việt Thế Trung ồ một tiếng, nghĩ thầm Khương Tiêu không phản bác là xứng hay không xứng, cũng không có gì bất mãn đối với Nguyệt Trầm, vậy nó thật sự không thèm để ý đến ai xứng đôi với Nhiên Nhiên, hay không xem một người hâm mộ là chuyện gì to tát, hay là vì gia đình dạy dỗ tốt nên không thể nói xấu sau lưng người khác đây?

Khương Tiêu bên kia lại không muốn tiếp tục đề tài này nữa, hỏi:

"Không phải có chuyện muốn hỏi sao?"

Việt Thế Trung nói: Há, đúng rồi.

Ông tạm thời ém cơn nghi ngờ của mình xuống, sớm đã chuẩn bị tốt vấn đề muốn thỉnh giáo bang chủ, thấy bang chủ nghiêm túc giải đáp cho ông, nhớ lại mấy lần tiếp xúc trước đó, ông cảm thấy đứa nhỏ này thật sự rất không tồi, hơn nữa lớn lên rất hoàn hảo, chỉ tiếc nó là một Alpha.

Khương Tiêu kiên trì giảng giải xong, hỏi:

"Có muốn tôi thử với bạn một chút hay không?"

"Không cần không cần, tôi đi nghiên cứu trước một chút đây, bang chủ cậu chơi đi," Việt Thế Trung biết cân lượng của mình là bao nhiêu, không muốn lãng phí thời gian của người ta nữa, trước khi rời đi lại nhìn anh một cái, không nhịn được nói,

"Bang chủ, cậu là người rất tốt."

Vậy chú cho con con trai của chú đi.

Khương Tiêu uốn lưỡi trong miệng một vòng, đáp:

"Không thành vấn đề, nếu không hiểu chuyện gì thì bất cứ lúc nào cũng có thể hỏi tôi hết."

Anh nhìn theo cha vợ rời khỏi phòng, trầm mặc vài giây, lấy điện thoại ra gửi tin nhắn cho Nguyệt Trầm.

Khương Tiêu: Cậu thích kiểu người gì?

Nguyệt Trầm trả lời cực nhanh:???

Khương Tiêu: Bạn tôi là fan của cậu, tò mò.

Nguyệt Trầm: [cười khóc]

Khương Tiêu: Nói, tôi xem một chút coi có thích hợp để giới thiệu cho cậu hay không thôi.

Nguyệt Trầm: … Bản thân tôi?

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!