Bắt đầu từ những bang phái kia, sự tình nhanh chóng lan rộng như một con chó hoang không buộc dây đeo cổ.
Đầu tiên là ba vị đại thần đã phát loa, tiếp theo là các bang hội khắp nơi đối đầu với nhau, bang chủ gọn gàng điều tra rõ chân tướng, cuối cùng mấy người Quả Quả Nha bị trục xuất khỏi bang hội —— dù sao đã chơi game với nhau trong một khoảng thời gian rất lâu, bọn họ đều có chút thổn thức khi phải đi đến bước đường này, nhưng chưa kịp phân biệt rõ chuyện đắng cay ngọt bùi gì, Thân Hóa Thương Khung đã biến mất và cũng rời khỏi phòng ngữ âm luôn, bọn họ ngay cả lời muốn giữ lại cũng chưa kịp nói ra.
Phòng ngữ âm lần thứ hai vỡ tổ.
"Ơ không, cậu ấy rời đi làm gì thế? Đây cũng đâu phải là lỗi của cậu ấy đâu."
"Có lẽ là sợ chúng ta sẽ oán giận hả?" Có người suy đoán nói,
"Nếu như không phải cậu ấy, Tiểu Vũ bọn họ cũng sẽ không nghĩ ra ý xấu. Cậu ấy sợ sau này sẽ cảm thấy lúng túng với người trong bang hội có quan hệ tốt với Tiểu Vũ bọn họ sao?"
"Tam quan của phần lớn người trong bang của chúng ta vẫn rất ngay thẳng, chuyện này không thể đổ lỗi cho cậu ấy được đâu. Bang chủ, anh mau gọi người ta trở lại đi."
"Đúng đó, lúc mới phát tán bức ảnh tán gẫu tôi còn nói năng thô tục quá trời, gọi cậu ấy trở lại để tôi nói một lời xin lỗi nhé."
Khương Tiêu nói: Để cậu ấy đi đi.
Mọi người lúc đầu còn không chịu, kêu anh tốt xấu gì cứ thử một chút xem, chờ nghe thấy anh trả lời như thế thì liền nhanh chóng chuyển đề tài.
"Nói mới nhớ… bang chủ, vì sao anh lại giả thành tình nhân với cậu ấy vậy?"
"Tình nhân là giả, cậu ấy là Omega, đây là thật chứ nhỉ?"
"Bang chủ, anh có tình cảm với cậu ấy không? Nếu như không có thì cho anh em một cơ hội nhé!"
Đúng vậy!
"Chờ đã, cậu ấy còn độc thân?"
Khương Tiêu lạnh nhạt đáp: Không biết.
Anh không muốn nghe bọn họ nói chuyện tào lao, nói xong liền rời khỏi kênh, tùy tiện vào một căn phòng nhỏ, lúc này mới lấy điện thoại di động ra liên hệ với Tần Tu Kiệt, dò hỏi chuyện của Việt Nhiên.
Tần Tu Kiệt trả lời rất nhanh:
Tớ mua cho nó thẻ cải danh rồi, nó phải thay đổi ID rồi chơi tiếp nữa chứ.
Khương Tiêu yên tâm.
Bọn họ đã thêm bạn tốt lẫn nhau ở trong game, Việt Nhiên có đổi toàn bộ từ đầu tới đuôi cũng chạy không thoát. Nhưng nghĩ đến cảnh tiểu hồn sư thiếu chút nữa bị thiên hạ chỉ trỏ, anh vẫn hỏi nhiều thêm một câu: Cậu ấy không có chuyện gì chứ?
Tần Tu Kiệt:
Không có chuyện gì, nó đang ở bên cạnh tớ đây nè, nếu cậu không yên tâm, gọi video call cái nha?
Khương Tiêu: Không được.
Tần Tu Kiệt cũng biết sẽ là đáp án này, hắn chỉ thuận miệng hỏi chơi thôi.
Hắn đóng WeChat lại, nhìn về phía em họ của mình:
"Chồng cũ của em nhớ em rồi, chừng nào log in đây?"
Việt Nhiên nói: Sáng mai.
Bởi vì buổi sáng tương đối ít người chơi hơn, loại địa phương như hẻm núi hẳn sẽ rất yên tĩnh, cậu không có khả năng gặp phải người quen cho lắm. Đó là thời cơ tốt để cải danh sửa mặt.
Tần Tu Kiệt gật gật đầu, vừa muốn vứt điện thoại lên bàn lại đột nhiên nhớ tới một chuyện. Hắn mở máy lên một lần nữa, bấm vào bức ảnh của Khương Tiêu:
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!