Chương 49: Hoa Hồng Vi Kỳ

Chỉ còn một tháng đếm ngược đến ngày cưới, cả hai gia đình Trần

- Trang đều bận rộn không ngừng nghỉ.

Đám cưới này được coi là tâm điểm chú ý của hàng triệu người. Những chi tiết về hôn lễ đã thu hút sự quan tâm lớn trên các nền tảng mạng xã hội, nhiều blogger thời trang cũng bắt đầu dự đoán Trần Vi Kỳ cuối cùng sẽ chọn váy cưới và giày cưới của thương hiệu nào. Địa điểm đã được công bố từ rất sớm: nhà họ Trang bao trọn hòn đảo Bora Bora thuộc Polynésie thuộc Pháp trong suốt bảy ngày. Chỉ riêng chi phí địa điểm đã lên đến hàng chục triệu USD.

Tất cả khách mời đều được đưa đón bằng máy bay riêng, và chi phí di chuyển cũng là một con số khổng lồ.

Thiệp mời và quà tặng đã lần lượt được gửi đi, tất cả khách mời đều được đối xử bình đẳng, không phân biệt cao thấp. Bao gồm cả phóng viên, nhân viên tập đoàn, hay tất cả những người phục vụ cho hôn lễ, ai nấy đều nhận được quà, thể hiện sự chu đáo tỉ mỉ, không để lại bất cứ điều tiếng nào. Điều này khiến mọi người càng thêm háo hức và kỳ vọng về "đám cưới thế kỷ" sắp diễn ra.

Thiệp mời được thiết kế tinh tế, mặt thiệp màu xanh thẫm ánh lên những làn sóng lấp lánh, phản chiếu ánh trăng bạc. Trên bìa, dòng chữ "Tanya & Eric" được dập nổi bằng bạc sang trọng. Tông màu xanh này nằm giữa xanh phổ và xanh klein, được Trần Vi Kỳ đích thân chọn từ hơn trăm sắc xanh khác nhau, rất giống bầu trời đêm mà cô từng ngắm nhìn ở Long Island, New York.

Dù đã một tháng trôi qua, cô vẫn nhớ đêm đó – một đêm phù hoa tựa giấc mộng, nhưng lại chân thực hơn cả giấc mơ.

Sau khi trở về từ Mỹ, Trần Vi Kỳ và Trang Thiếu Châu tranh thủ chụp thêm một bộ ảnh cưới tại Hồng Kông, vì cô muốn mang theo cún cưng Bảo Bảo của mình theo. Chú chó nhỏ tỏ ra rất ăn ảnh, trán đeo chuỗi kim cương lấp lánh, được Trần Vi Kỳ ôm vào lòng, nghịch ngợm ngẩng đầu lên đầy duyên dáng.

Khung cảnh đêm tại Vịnh Victoria không hề thua kém New York. Họ tay trong tay dạo bước trên bãi biển lúc hoàng hôn. Trần Vi Kỳ chỉ mặc một chiếc váy lụa trắng dài đến mắt cá chân, không đội khăn voan. Đôi bông tai sapphire lấp lánh, hòa cùng ánh hoàng hôn, khiến mọi khung hình của nhiếp ảnh gia trở nên dễ dàng hoàn hảo.

Hôm đó, những người đi dạo ở công viên ven biển Pháo Đài Sơn Đông đều tình cờ gặp họ, chào hỏi, chụp ảnh chung, đăng lên mạng xã hội, khen họ là cặp đôi "trai tài gái sắc", chúc phúc cho hạnh phúc lứa đôi bền lâu.

Một cô gái đăng bài viết:

[Đại tiểu thư thật sự rất dịu dàng!!! Ai còn nói cô ấy lạnh lùng thì tôi không ngại combat đến cùng! Còn anh rể – đôi chân dài đến nghịch thiên!! Hai người đúng là trời sinh một cặp!]

Về việc chọn phù dâu, Trần Vi Kỳ lại không biết quyết định thế nào, vì quả thật rất khó chọn. Dù bạn bè thật sự không nhiều, nhưng bạn bè plastic thì lại quá nhiều. Một nhóm bạn thân plastic đã cãi nhau cả tuần trời trong nhóm chat, ai cũng muốn làm phù dâu.

Làm phù dâu của Trần Vi Kỳ không chỉ giúp họ nổi bật trong hôn lễ mà còn có cơ hội ghép đôi với dàn phù rể của Trang Thiếu Châu. Suốt sáu, bảy ngày trên hòn đảo, các bữa tiệc, bữa ăn, và hoạt động dày đặc tạo vô số cơ hội gặp gỡ trai đẹp.

Trần Vi Kỳ thừa hiểu ý đồ của những người phụ nữ này, vừa tức vừa buồn cười. Những cô bạn có nguy cơ "mất kiểm soát" trước phù rể nhà họ Trang đều bị loại ngay. Cô không muốn đến lúc chơi trò chặn cửa mà phù dâu lại bị nhan sắc quyến rũ, phản bội cô, để Trang Thiếu Châu đường đường chính chính bước vào phòng cưới. Thế thì quá mất mặt!

Cuối cùng, danh sách phù dâu bao gồm: San Nghi (em gái cô), Dịch Tư Linh, Dịch Hân Linh

- em gái ba của Dịch Tư Linh (có sức khỏe tốt, không si mê trai đẹp, đủ khả năng chặn cửa), Mỹ Du, một người bạn đại học có quan hệ không tệ với Trần Vi Kỳ ở London và ba người bạn trong nhóm "plastic" nhưng là những cô chiêu có phong cách dịu dàng.

Đội hình phù dâu tám người quả thật có phần đông đảo, nhưng không còn cách nào khác, vì đội phù rể của Trang Thiếu Châu quá nhiều. Đây là kết quả sau khi nhà họ Trang tổ chức một cuộc cạnh tranh nội bộ khốc liệt, loại bỏ không ít người để chọn ra đội hình xuất sắc nhất.

Trong số anh em nhà họ Trang, ba phần tư vẫn chưa lập gia đình, tất cả đều là những đối tượng "vàng" trong giới thượng lưu, được săn đón trong các mối hôn nhân danh giá. Hơn mười người đàn ông phải tranh giành bảy suất phù rể ít ỏi, còn phải nhường một suất cho bạn thân của Trang Thiếu Châu – Trịnh Khải Quân, cậu cả của nhà họ Trịnh. Có thể hình dung được sự cạnh tranh ác liệt đến mức nào.

Về quà tặng cho phù dâu, Trần Vi Kỳ không giao cho trợ lý chuẩn bị những món quà xa xỉ nhưng thiếu thành ý. Cô tự mình lựa chọn: Tặng cho San Nghi một món đồ trang trí hình chú ngựa nhỏ đính kim cương, tặng cho Dịch Tư Linh một đôi bông tai hình mèo, được nạm viên ruby màu đỏ máu bồ câu mà cô ấy yêu thích nhất.

Trần Vi Kỳ nổi tiếng hào phóng trong giới, không phải người có tính chi li. Dù làm gì, cô cũng phải làm thật xuất sắc, nổi bật hơn người.

Dịch Tư Linh rất vui khi nhận được quà, bao ấm ức do bị Trần Vi Kỳ "lấn át" gần đây cũng vơi đi phân nửa. Vài ngày sau, cô ấy đeo đôi bông tai này, tham gia buổi họp báo lớn về dự án đầu tư cảng biển do chính phủ tổ chức cùng ba cô ấy là Dịch Khôn Sơn.

Buổi họp báo này nghiêm túc đến mức tẻ nhạt, vì chán nản nên Dịch Tư Linh liên tục nghịch móng tay, cộng thêm việc phải dậy sớm nên không ngừng ngáp. Cô ấy liên tục tìm các em gái trong nhà nói chuyện để giết thời gian. Đến khi không thể ngồi yên được nữa, bị ba liếc mắt nhắc nhở vài lần, cô ấy viện cớ ra ngoài hít thở không khí.

Cô ấy gọi điện cho Trần Vi Kỳ, hỏi về váy phù dâu, nhấn mạnh rằng cô ấy cần chuẩn bị trước giày và trang sức để phối hợp.

Lúc đó, Trần Vi Kỳ đang xem xét hợp đồng chuyển nhượng cổ phần của Terira, bật loa ngoài điện thoại, trả lời dịu dàng nhưng có phần qua loa: "Váy đã được vận chuyển từ trụ sở chính tại Paris về rồi, toàn là thương hiệu và kiểu dáng mà cô thích, đến lúc đó cô có thể chọn trước."

"Còn váy cưới của cô thì sao? Đã tới chưa?"

"Váy cưới chưa tới, phải tuần sau mới về. Đến lúc đó tôi chụp hình gửi cho cô xem."

"Tôi không tò mò về váy cưới của cô đâu." Dịch Tư Linh hừ nhẹ, nũng nịu: "Cô đừng có dùng hoa hồng Freud làm hoa cưới. Đó là hoa tôi định dùng cho đám cưới của tôi rồi."

Hoa hồng Freud là loài hoa mà Dịch Tư Linh yêu thích nhất. Nhưng nếu Trần Vi Kỳ dùng trong đám cưới của mình, chắc chắn cô ấy sẽ không muốn dùng nữa.

Trần Vi Kỳ mỉm cười, nhướng đôi mắt hồ ly đầy tinh nghịch: "Thế thì chưa chắc. Dù sao tôi cũng thích hoa hồng Freud mà. Phối với bầu trời xanh ở Tahiti, sẽ rất lộng lẫy."

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!