"Mia, người đàn ông đó là ai?"
Cho đến khi bóng lưng của Trần Vi Kỳ và người đàn ông lạ biến mất khỏi tầm mắt, Chu Tễ Trì mới lên tiếng. Vẻ mặt của Dịch Tư Linh vô cùng phức tạp, như muốn nói gì đó nhưng lại thôi, sau đó bất mãn trừng mắt nhìn anh ấy.
Chu Tễ Trì cười bất lực, xòe tay ra: "Xin lỗi, Mia, lại để cô làm mấy việc khó xử như thế. Lần sau nếu cô cần tôi giúp gì, cứ việc lên tiếng."
Dịch Tư Linh hừ nhẹ: "Tôi không nhỏ nhen như vậy đâu."
Cô ấy có hơi lơ đãng, vừa lo lắng cho tình cảnh của Trần Vi Kỳ, vừa cảm thấy cô đáng đời. Chơi đùa quá trớn rồi, giờ thì phải làm sao đây? Chồng tương lai đến bắt quả tang! Để xem cô giải thích thế nào trong tối nay!
Dịch Tư Linh chưa từng tiếp xúc trực tiếp với Trang Thiếu Châu, nhưng cô ấy biết bà Lê
- mẹ của anh. Một người phụ nữ mạnh mẽ, nổi tiếng không dễ dây vào, chắc chắn con trai bà ấy cũng không phải người đơn giản.
Bề ngoài Trang Thiếu Châu lịch lãm, phong độ, nhưng ai biết được phía sau anh là bộ mặt thế nào? Chỉ nhìn thân hình cường tráng ấy cũng đủ khiến người ta phải e dè.
Cô ấy chợt nghĩ đến một số hình ảnh không nên nghĩ – cảnh tượng bị kiểm duyệt, hoàn toàn không phù hợp với thân phận tiểu thư khuê các của cô ấy, khiến mặt cô ấy đỏ bừng lên.
"Anh ta không phải vệ sĩ của Tanya, đúng không?" Dựa vào vài chi tiết nhỏ mà Chu Tễ Trì đã có thể đoán ra được điều gì đó. Dịch Tư Linh không muốn trả lời thẳng thắn, càng làm anh ấy thêm khẳng định suy đoán của mình.
"Tôi không biết."
Chu Tễ Trì khẽ cười, ánh mắt dịu dàng nhìn cô ấy, không thúc ép thêm.
Dịch Tư Linh không chịu nổi, cuối cùng thở dài, bực bội nói: "Được rồi, thật ra anh ta là Trang Thiếu Châu, chồng sắp cưới của Trần Vi Kỳ. Trì Tử, sao anh phải khổ như vậy chứ..."
Cô ấy thở dài uể oải, thấp giọng trách móc: "Đúng là tự làm khổ mình mà."
Chu Tễ Trì không nghe rõ những lời sau đó của cô ấy. Anh ấy chỉ cảm thấy đầu óc trống rỗng trong giây lát. Đó là Trang Thiếu Châu sao? Là chồng sắp cưới của Vi Vi?
Vậy nên ánh mắt mang đầy cảnh cáo và đe dọa của anh không phải ảo giác.
Sắc mặt Chu Tễ Trì nhanh chóng trở nên nghiêm trọng, không phải vì bị Trang Thiếu Châu cảnh cáo, mà vì lo lắng cho Trần Vi Kỳ. Trang Thiếu Châu sẽ làm gì cô đây? Có thể anh sẽ không tốt với cô, có thể sẽ làm tổn thương cô, hoặc...
Là đàn ông, Chu Tễ Trì hiểu rõ những bản tính tồi tệ của đàn ông. Những năm lăn lộn trong giới giải trí, anh ấy đã chứng kiến đủ kiểu đàn ông quyền lực và giàu có, sau lớp mặt nạ hào nhoáng là bộ mặt bạo ngược, háo sắc, không xem người khác ra gì.
Dịch Tư Linh vẫn đang ủ rũ, Chu Tễ Trì bất ngờ đặt ly rượu xuống, sải bước rời đi. Cô ấy giật mình, vội vàng đuổi theo: "Anh định làm gì thế?"
Chu Tễ Trì không dừng bước: "Tôi đi giải thích với anh Trang. Tôi và Tanya không có gì cả. Tôi sợ anh ta sẽ đối xử với cô ấy..." Anh ấy bỗng khựng lại, đổi giọng: "Không có gì đâu, Mia, cô không cần lo cho tôi."
"Tôi muốn xin lỗi anh ta. Nếu cần trút giận, anh ta có thể trút hết lên tôi."
Chu Tễ Trì là người rất lý trí, nhưng điều duy nhất khiến anh ấy mất kiểm soát chính là sự an toàn của Trần Vi Kỳ. Sau vụ bắt cóc và sự rạn nứt trong hôn nhân của ba mẹ cô, Trần Vi Kỳ luôn có một nhu cầu mãnh liệt và cố chấp về cảm giác an toàn. Là chồng tương lai của cô, Trang Thiếu Châu cần phải có trách nhiệm bảo vệ cô, chứ không phải gây ra bất kỳ tổn thương hay cảm giác nguy hiểm nào cho cô.
"Chu Tễ Trì, anh điên rồi sao! Trần Vi Kỳ tự biết cách giải quyết anh ta!"
Xung quanh lác đác có ánh mắt chú ý đến bọn họ, Dịch Tư Linh cắn răng, nhưng cuối cùng cũng chẳng thể làm gì, chỉ có thể bất lực nhìn Chu Tễ Trì khuất bóng.................
Một tiếng "rầm" trầm đục vang lên rồi nhanh chóng chìm vào bóng tối. Trần Vi Kỳ bị Trang Thiếu Châu ôm chặt, đẩy mạnh vào cánh cửa.
Dù hành động của anh có phần hung bạo, nhưng bàn tay lớn vẫn che chắn cho đôi xương vai lộ ra của cô, giảm bớt đau đớn khi va chạm. Trần Vi Kỳ chỉ cảm nhận được một lực đẩy mạnh mẽ, không đau, nhưng vẫn khẽ nhíu mày.
Phòng nghỉ nằm ngay bên dưới đài quan sát, vẫn còn có thể nghe thấy thoáng qua tiếng saxophone du dương. Đèn không được bật lên, bóng tối bao phủ căn phòng, chỉ có ánh sáng từ khe rèm cửa hé mở, phản chiếu lại thế giới náo nhiệt bên ngoài.
Trang Thiếu Châu quay lại không phải vì lo lắng cho Trần Vi Kỳ, mà vì anh lo đồ ăn trong buổi tiệc không hợp khẩu vị của cô. Anh không thích dáng vẻ gầy gò của cô, nhìn không thoải mái, chạm vào cũng không thích, cứ như thể anh đã ngược đãi cô vậy.
Anh không ngờ vừa bước vào đã bắt gặp cảnh tượng khi nãy.
Trần Vi Kỳ không phải kiểu phụ nữ ngoan ngoãn, phục tùng mọi mệnh lệnh của anh. Có khi cô đã đợi sẵn cơ hội này, chỉ cần rời khỏi tầm mắt của anh là vội vã gặp mặt người yêu cũ.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!