Chương 22: Áp giải tội phạm

Trần Vi Kỳ chỉ liếc nhìn một cái, sau đó điềm tĩnh thu ánh nhìn lại, tiếp tục hòa mình vào cuộc vui trên đấu trường danh lợi, nơi tiếng cạn ly vang lên không ngớt. Nhưng trong lòng cô dâng lên một cảm giác khó chịu, như có thứ gì đó ma quái đang len lỏi trong cơ thể, tựa một đám mây mờ không thể xua tan hay nhìn rõ.

Buổi trình diễn lớn sắp bắt đầu, đây là chiến trường mà cô phải đứng vững, không thể bỏ đi để tìm Trang Thiếu Châu được.

Đợi mọi thứ kết thúc, cô sẽ nói chuyện nghiêm túc với anh. Nhưng thực ra, phải nói chuyện gì đây? Nói về A Trì sao? Tựa như giữa họ, cái tên đó mãi là một rào cản không thể vượt qua.

Trang Thiếu Châu không tin tưởng cô, mà cô cũng không biết phải làm sao để anh tin. Dường như mọi lời giải thích đều trở nên giả tạo, vì đúng là cô vẫn chưa buông bỏ Chu Tễ Trì hoàn toàn được.

Việc buông bỏ hoàn toàn bảy năm cuộc đời giống như một quá trình chữa lành tàn nhẫn bằng cách rút máu dần dần, để những giọt máu đỏ tươi chảy ra khỏi cơ thể, gỡ từng sợi tơ bám víu, chậm rãi và đau đớn.

Cô không phải là một cỗ máy, không thể nhấn một nút xóa sạch ký ức. Cô đã quyết định hướng về phía trước, chỉ là cô cần thêm một chút thời gian.

Trang Thiếu Châu biết Trần Vi Kỳ cần thời gian, và anh cũng quyết định sẽ cho cô điều đó. Nhưng khi thực sự nhìn thấy cô đứng cạnh Chu Tễ Trì, hình ảnh ấy vẫn không ngừng khiến bóng tối trong lòng anh trỗi dậy.

Sự cạnh tranh là bản năng trời sinh của phái nam, anh muốn kéo Trần Vi Kỳ qua theo bản năng, muốn ôm cô vào lòng trước mặt người đàn ông mà cô từng yêu, muốn hôn cô đến mức cô không thở nổi, muốn tuyên bố chủ quyền. Vì vậy, anh đã rời đi. Nếu ở lại thêm nữa, anh không đảm bảo được mình sẽ làm gì.

Có thể nói gia tộc nhà họ Trang một tay che trời trên Hương Cảng. Từ khi sinh ra cậu hai nhà họ Trang đã thuận buồm xuôi gió, chưa từng chịu ấm ức. Không ngờ có ngày anh phải lánh vào phòng vệ sinh để bình tĩnh lại.

Trang Thiếu Châu cười nhạt, lấy ra một chiếc đồng hồ đeo tay từ trong túi áo vest, chậm rãi đeo lên tay trái. Vì để diễn vai vệ sĩ, anh đã tháo đồng hồ ra. Không ngờ chiếc Patek Philippe trị giá 40 triệu này lại có ngày phải giấu kín trong túi áo, không được thấy ánh sáng.

Trần Vi Kỳ chắc chắn không cần anh đứng cạnh bảo vệ, mà anh cũng không cần tiếp tục đóng vai một vệ sĩ ngu ngốc nữa. Đóng vai vệ sĩ đúng là chuyện ngu xuẩn. Anh nên xuất hiện một cách đường đường chính chính, để cô khoác tay anh một cách tự nhiên.

Thậm chí anh từng nghĩ đóng vai vệ sĩ là một chút thú vui giữa vợ chồng. Nhưng thực tế, điều đó thật ngu ngốc, thấp kém và tầm thường đến không thể chịu nổi.

Sau khi đeo đồng hồ xong, Trang Thiếu Châu nhìn đồng hồ, ba giờ rưỡi, buổi trình diễn đã bắt đầu. Trần Vi Kỳ sẽ không ra ngoài nữa, có lẽ cô thậm chí còn không biết anh đã rời đi.

Ánh mắt của cô rất quý giá, chỉ khi anh khiến cô vui vẻ, ánh mắt ấy mới dừng lại trên người anh một chút.

Mặt Trang Thiếu Châu không có biểu cảm gì, trong chiếc gương gắn đèn chiếu sáng phản chiếu đôi mắt lạnh lùng của anh. Kính mắt mỏng sạch sẽ không thể che giấu sự bức bối trong ánh mắt.

Anh đặt hộp thuốc lá vào túi lại lấy ra, rút một điếu kẹp trên môi, cúi đầu, thờ ơ châm lửa. Anh không nghiện nicotine, phần lớn những lúc hút thuốc chỉ để giảm bớt áp lực công việc hoặc làm gia vị trong các buổi tiệc tùng. Nhưng từ khi Trần Vi Kỳ xuất hiện trong thế giới của anh, tần suất hút thuốc của anh đã tăng lên rõ rệt.

Bởi vì nghĩ đến Trần Vi Kỳ thì phiền, mà không nghĩ đến cô lại càng phiền hơn.

Khi điếu thuốc cháy được một nửa, Trang Thiếu Châu nhận được tin nhắn từ bên kia Thái Bình Dương.

Thư ký Bạch: [Sếp, anh có ở đó không...]

Thư ký Bạch: [Tôi không cố ý làm phiền anh đâu, nhưng thực sự là...]

Trang Thiếu Châu cau mày, ngậm điếu thuốc, gửi một dấu hỏi chấm qua.

Hai giờ sáng, thư ký Bạch vẫn chưa thể chợp mắt, quyết định đánh nhanh thắng nhanh. Không chần chừ, anh ta gửi thẳng một ảnh chụp màn hình từ phòng livestream kèm câu hỏi: [Vệ sĩ bên cạnh cô Trần có phải là anh không?]

Trang Thiếu Châu: [Không biết.]

Thư ký Bạch nhìn hai chữ ngắn gọn đầy mạnh mẽ này, biểu cảm phức tạp. Người đi làm có cách của người đi làm, không sợ bị chỉ hươu nói ngựa. Anh ta tiếp tục giải thích: [Thưa sếp, một tài khoản nổi tiếng đã livestream quay được vệ sĩ này tại hiện trường. Có lẽ do khí chất của người vệ sĩ quá xuất sắc, ngay cả khẩu trang cũng không che được vẻ đẹp trai, khiến cư dân mạng tò mò. Hiện tại, mọi người đang đồn đoán liệu vệ sĩ này có "mối quan hệ đặc biệt" với phu nhân hay không. Anh hiểu ý tôi mà.

Lượng người xem livestream rất cao, đã lên đầu bảng xếp hạng, gây ảnh hưởng cực kỳ xấu. Tôi lo rằng điều này sẽ ảnh hưởng đến danh tiếng của bà chủ, xin anh đưa ra chỉ thị.]

Anh ta gửi kèm một loạt ảnh chụp màn hình, bao gồm các suy diễn hoang đường của cư dân mạng về một câu chuyện tình tay ba, và những nội dung còn vô lý hơn nữa, chẳng khác nào tiểu thuyết đồi trụy.

Nào là "Vệ sĩ ở dưới, tiểu thư ở trên", hay "Vệ sĩ phía sau, tiểu thư phía trước", rồi cả "Xem là biết sức khỏe tốt", thậm chí có người viết: "Hai người này trông như có thể bên nhau cả đêm không nghỉ."

Trang Thiếu Châu ban đầu vẫn bình thản, thậm chí nhướn mày đầy suy ngẫm.

Cho đến khi anh đọc được một bài đăng:

@HoàngTâmNgốcNghếch: Cô chủ phải có tất cả! Thứ Hai, Ba, Năm là vệ sĩ, Thứ Tư, Sáu, Bảy là ảnh đế Chu. Muốn xem trai đẹp tranh giành tình cảm, hí hí hí!~~

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!