Chương 26: Nhà họ Trang đến dạm hỏi

Mặt trăng tròn và sáng, tựa như một quả pháo nhỏ vừa nổ tung, báo hiệu ngày mai sẽ là một ngày thời tiết đẹp.

Quả nhiên, hôm sau trời quang mây tạnh, ánh nắng dịu dàng mà không gay gắt. Những tầng cây dày đặc gần vịnh Thâm Thuỷ khẽ lay động trong gió biển, con đường quanh núi kéo dài ra xa, cho đến khi ẩn mình nơi giao hòa giữa trời xanh và biển biếc.

Trần Vi Kỳ thức dậy trong không khí mát mẻ dễ chịu. Bảo Bảo như một mũi tên bay vút tới, nhảy lên giường, giẫm đạp lung tung trên người cô.

Con cún con rất phấn khích, như thể nó biết hôm nay là một ngày trọng đại. Dĩ nhiên là ngày trọng đại, đến cả cổ nó cũng đeo một chuỗi ngọc hồng lựu, đuôi thắt nơ bướm đỏ. Cái nơ lay động theo mỗi cái vẫy đuôi, tựa như một ngọn lửa rực rỡ.

Trần Vi Kỳ bất lực đè Bảo Bảo xuống giường, vỗ hai cái vào mông béo mập của nó. Lông nó trơn láng, mềm mượt khiến cô rất thích. Tiếng động cô gây ra nhanh chóng truyền đến bên ngoài phòng ngủ. San Nghi và bạn thân nhìn nhau, rồi vứt bánh trứng mà chạy thẳng vào phòng.

"Tanya! Mau dậy đi! Trang điểm nào!"

Dịch Quỳnh Linh cũng chạy vào theo. Đây là lần đầu cô bé thấy mặt mộc của Trần Vi Kỳ, kinh ngạc thốt lên: "Tanya! Mặt mộc của chị có thể so với chị gái em đó! Nhưng mũi chị nổi bật hơn! Mắt chị ấy đẹp hơn!"

Mũi của Trần Vi Kỳ đúng là một tác phẩm nghệ thuật của ông trời, không chỉ cao thẳng mà còn hơi có sống mũi gồ, đầu mũi cong lên. Trong trạng thái mặt mộc, mũi cô cực kỳ thu hút, không trang điểm cũng toát lên vẻ đẹp thanh thuần mà kiêu hãnh.

Trần Vi Kỳ bật cười: "Della, em không cần phải nói ra câu cuối đâu. Cứ nói thẳng là chị đẹp hơn chị gái em là được rồi."

Dịch Quỳnh Linh rất có nguyên tắc. Dù hôm nay ăn cơm nhà họ Trần, ngắm trai đẹp nhà họ Trang, nhưng chị gái cô bé vẫn là số một: "Không được, chị gái em vẫn là đẹp nhất."

San Nghi lập tức phản bác: "Rõ ràng là chị gái tớ mới đẹp nhất!"

"Chị tớ đẹp nhất! Chị tớ không chỉ đẹp, mà ngực còn to nữa!"

"Tanya không chit có dáng ngực đẹp! Tanya còn có mông cong nữa!"

"Mông của Mia không chỉ cong, mà còn tròn trịa! Eo còn thon!"

"Tanya cao 1m7, chân dài hơn, da lại mịn màng, sờ rất thích!"

Trần Vi Kỳ: "..." Hai đứa nhỏ này đang làm cái gì vậy!

Mặt Trần Vi Kỳ đỏ bừng, vội vàng trốn vào phòng tắm rửa mặt. Sau đó là trang điểm, thay lễ phục, làm tóc. Đội tạo hình hôm nay là studio trang điểm nổi tiếng hợp tác lâu năm với thương hiệu Nhuy Bạc, cũng chính là đội đã lo tạo hình cho cô suốt bảy ngày ở Thượng Hải.

Trên chiếc bàn nhỏ cạnh ghế sofa đặt một chiếc đồng hồ để bàn hoa điểu bằng men sứ tinh xảo. Kim đồng hồ chỉ sáu giờ sáng, ánh mặt trời rực rỡ từ đường chân trời bừng lên, tràn đầy sức sống, chiếu sáng bộ lễ phục đỏ như được dát ánh hoàng hôn.

Đây là một chiếc sườn xám cần đến hơn ba nghìn giờ để thêu xong, thấm đẫm tâm huyết của 24 thợ thêu. Trên nền gấm đỏ thêu kín vàng bạc, một con phượng hoàng xanh kéo dài từ ngực xuống tận đuôi váy. Áo khoác ngoài sườn xám thêu hoa mẫu đơn, bươm bướm, mây lành – những họa tiết mang ý nghĩa cát tường.

San Nghi và Quỳnh Linh nhìn bộ lễ phục quá đỗi xa hoa này, không nói nên lời, cũng chẳng rời mắt đi được. Cuối cùng, San Nghi nói rằng khi cô bé kết hôn nhất định phải có một bộ như vậy. Quỳnh Linh thì khẳng định, dù không kết hôn cũng nhất định phải có một bộ.

Trần Vi Kỳ nghe họ ríu rít như chim sẻ nhỏ, chỉ cảm thấy buồn cười.

"Chị Tanya, nghe nói hôm nay có đến hơn hai mươi chàng trai đẹp của nhà họ Trang đến đây, có thật không ạ?" Dịch Quỳnh Linh vẫn không quên, thấy cơ hội là hỏi ngay.

Trần Vi Kỳ véo má cô bé, nói: "Đồ mê trai nhỏ, có lẽ sẽ có vài người đến, nhưng hai mươi mấy người thì không đâu. Đợi đến ngày cưới thì chắc họ mới đến đông đủ."

Hôm nay chỉ là buổi lễ dạm hỏi, tất cả thành viên nhà họ Trang đến thì hơi long trọng quá, cũng không cần thiết. Nhà họ Trang là gia tộc lớn, nhân khẩu đông đúc, nhiều người thường xuyên ở nước ngoài để quản lý tài sản quốc tế của gia tộc. Để mọi người tề tựu đông đủ là chuyện không dễ dàng.

Dịch Quỳnh Linh có hơi thất vọng, nhưng cảm xúc của cô gái nhỏ thay đổi rất nhanh, chỉ một lúc sau đã chuyển sự chú ý, nắm tay chạy ra tiền sảnh hóng hớt cùng bạn thân.

Dù nhà họ Trang có đến đông đủ hay không thì tất cả thành viên nhà họ Trần đã tề tựu. Ngoài ra còn có vài nhánh họ xa, gia đình bên ngoại của Tăng Văn Lan, và cả họ Diệp – gia tộc của bà nội Trần Vi Kỳ – cũng cử vài người tới chúc mừng. Sau 7 giờ rưỡi, khách khứa lần lượt đến phủ họ Trần. Phòng khách rộng lớn đông kín người, họ hàng bạn bè đến dự lễ, còn có hai cơ quan truyền thông được phép vào đưa tin.

San Nghi kéo tay Quỳnh Linh, len lỏi giữa đám đông náo nhiệt, cầm sẵn ống pháo hoa trong tay để chờ bắn.

Là cô dâu tương lai, Trần Vi Kỳ phải đợi sính lễ của nhà trai đến mới được ra gặp khách. Lúc này đã hơn 8 giờ, cô vẫn bị "nhốt" trong phòng ngủ, tâm trạng vô cùng phức tạp. Thỉnh thoảng cô lại cảm thấy hồi hộp, khẽ lay động giống như chiếc trâm ngọc bích trên đầu.

Dưới lớp trang điểm cô dâu, gương mặt trái đào của cô lại càng thêm kiều diễm.

Không biết bên ngoài thế nào, không biết nhà trai đã đến chưa, lại càng không biết nhà họ Trang tổ chức rình rang cỡ nào. Nếu không đủ hoành tráng, chắc chắn cô sẽ bị đám bạn bè "bằng mặt không bằng lòng" kia cười nhạo.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!