Chương 38: Lời nói thật đêm mưa

Sau khi Giang Thiên Phàm hoàn toàn quen thuộc bố cục của nơi này, Irri ti nghiêng người sang nói với Lâm Khả Tụng: "Mời cô thu xếp quần áo của Giang tiên sinh vào trong tủ treo quần áo, treo vào trên giá treo. Tôi và Giang tiên sinh phải đi Washington xem cửa hàng mới mở một chút, không biết sẽ trở về lúc nào. Nếu như cô muốn đi tham quan Nhà Trắng gì đó thì cứ tự nhiên."

Lâm Khả Tụng nghiêng đầu, nghĩ thầm mặc dù ý của Meire là để cô chăm sóc Giang Thiên Phàm, nhưng mà tại sao thái độ của Irri ti lại làm cho cô cảm thấy vi diệu như vậy?

Mà Giang Thiên Phàm luôn đưa lưng về phía cô.

Sống lưng cao ngất, tây trang cẩn thận tỉ mỉ, anh cầm gậy dò đường, đi về phía cửa.

Lâm Khả Tụng chợt có một loại ảo giác, bóng lưng Giang Thiên Phàm rạch ra thế giới giữa hai người.

Irri ti kéo cánh tay Giang Thiên Phàm, hai người cùng nhau rời đi.

Hơi thở lành lạnh trong phòng rốt cuộc tản đi, Lâm Khả Tụng hơi thở phào nhẹ nhõm.

Cô mở valy hành lý của Giang Thiên Phàm ra, theo lời của Irri ti, sắp xếp tây trang và áo khoác của anh vào trong tủ treo quần áo phòng ngủ.

Những chiếc áo khoác này không màu đen thì cũng là màu xanh dương, kiểu dáng cũng rất gọn gàng đơn giản. Lâm Khả Tụng có thể tưởng tượng, nếu như người đàn ông bình thường mặc vào chiếc áo khoác này, nhất định lão luyện cứng nhắc.

Nhưng mà Giang Thiên Phàm không giống, màu đen làm anh có vẻ càng có chiều sâu hơn.

Sắp xếp quần áo, Lâm Khả Tụng xác định mình không làm sai thứ tự, cô quyết định đã đến Washington rồi, sẽ phải chơi cho vui vẻ. Cho dù là làm một khách du lịch đi tham quan.

Cũng may là buổi tối một ngày trước, Lâm Khả Tụng đã nghiên cứu ở trên trang web xong rồi.

Cô rời khách sạn, bởi vì không có hẹn trước, cho nên không thể vào bên trong Nhà Trắng, chỉ có thể chụp hình ở bên ngoài Nhà Trắng.

Mới vừa dùng di động tự chụp hai tấm, phát hiện chỉ có phần đầu của mình, bối cảnh sau lưng một chút cũng không chụp được, Lâm Khả Tụng tìm một người đi đường, rốt cuộc chụp được hai tấm hình. Sau khi rời khỏi Nhà Trắng, Lâm Khả Tụng đi quốc hội một chuyến. Nơi này ngược lại có nhiều người hơn Nhà Trắng.

Đi mệt rồi, cô đi vào trong quán cafe ở bên đường uống trà chiều.

Đều là bánh quế và trà Bá Tước* nhưng Lâm Khả Tụng lại nhíu lông mày.

(*Trà "Earl Grey"

- Trà Bá tước Anh Quốc là loại trà được tiêu thụ nhiều thứ 2 trên thế giới và là một trong các loại trà phổ biến, nổi tiếng nhất ở phương Tây. Loại trà này được đặt theo tên của Earl Grey đệ nhị, thủ tướng Anh Quốc trong thập niên 1830.)

Bánh quế quá ngọt, giống như ăn một ngụm lớn đường cát. Bởi vì bên ngoài không bôi mật, sau khi nướng vỏ ngoài không đủ giòn xốp, bên trong cũng không mềm mại.

Về phần trà sữa Bá Tước thì càng làm người ta thất vọng. Vị sữa và hương trà hoàn toàn không hòa vào nhau, sử dụng vị lá trà quá xông, hoàn toàn không có cảm giác trơn mềm như trà Bá Tước lần trước........ Đợi chút, cô đang kén chọn sao?

Cái này nếu vào lúc trước, cô đâu có suy nghĩ bên ngoài bánh quế có bôi mật rồi nướng? Rốt cuộc chất lượng lá trà sữa Bá Tước thì đâu có liên quan gì chứ, đau khổ quá!

Ai da! Xong rồi xong rồi! Cô đây là đi theo bên người Giang Thiên Phàm quá lâu, lây bệnh "chứng hệ thống lại chủ nghĩa hoàn mỹ" của anh rồi!

Sau này còn có thể vui vẻ thoải mái ăn không đây!

Trong lúc vô tình, bầu trời chậm rãi tối lại.

Lâm Khả Tụng ý thức được, đây hơn phân nửa là trời muốn mưa.

Nhìn đồng hồ đeo tay một chút, thời gian vẫn còn sớm. Lâm Khả Tụng trả tiền, lấy tay che đầu, chạy đi cửa hàng tổng hợp to lớn ở đối diện quán cafe.

Lâm Khả Tụng mất hết hứng thú đi dạo, nhân viên bán hàng đều rất tao nhã lễ độ, nhưng mà cô cũng không có suy nghĩ mua bất cứ thứ gì.

Cũng không phải bởi vì cô cảm thấy vật phẩm nơi này quá đắt, mà bởi vì kiểu dáng và kích cỡ hoàn toàn không thích hợp.

Cô có khung xương nhỏ, vóc người theo như cách nói của Tống Ý Nhiên, che kín mặt, mặc kệ nhìn từ phía trước, phía sau, bên trái, bên phải, đều nhìn không ra là một phụ nữ. Cho nên quần áo giày ở nơi này thích hợp với Lâm Tiểu Tuyết một cô gái xinh đẹp hấp dẫn.

Mà lúc này, ở trong một nhà hàng Trung cao cấp, Giang Thiên Phàm và Irri ti ngồi đối diện nhau, bọn họ dựa vào cửa sổ, ngoài cửa sổ bị mưa dội vào giống như hình ảnh trong phim.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!