Chương 31: Phòng bếp địa ngục

Editor: tu tai

Đúng vậy, trước kia lực chú ý của cô vẫn đặt ở tính thích sạch sẽ, chứng cưỡng bách và suy nhược thần kinh của Giang Thiên Phàm, mà quên mất thành tựu anh ta đạt được trong lĩnh vực này cùng với phong cách của anh ta.

Cảnh tượng trước mắt, cảm giác có vài phần trai tài gái sắc.

Elis cùng giang thiên buồm là cùng một cái thế giới người.

Càng không cần phải nói thân là đầu bếp chính lại là một cô gái xinh đẹp như Elis. Mái tóc vàng của cô ấy được chải gọn gàng, buộc lên sau gáy, thân hình yểu điệu, có thể nói linh lung hấp dẫn. Trong ấn tượng của Lâm Khả Tụng, nữ đầu bếp đều là béo mập nở nang, mà Irri ti hoàn toàn chính là một báu vật.

Thật đáng tiếc là ánh mắt của Giang Thiên Phàm không nhìn thấy, nếu không sự tồn tại của Elis  vui tai vui mắt cỡ nào chứ.

"Đây chính là học sinh mà anh đưa tới cho tôi sao?"

Elis rất hứng thú nhìn Lâm Khả Tụng, ngón tay chống cằm. Cái loại ánh mắt như gai châm đó giống như biến mất.

"Đúng vậy. Cô ấy không có một chút nền móng nào."

"Không có một chút nền móng nào?" Elis lộ vẻ kinh ngạc, "Vậy mà anh lại nhận một học trò không có một chút kinh nghiệm nào trong phòng bếp?"

Rất xin lỗi tôi không biết cái gì cả, khiến cô chê cười rồi.

Lâm Khả Tụng ở trong lòng thở dài một cái.

"Bình thường ở nhà cô có thể làm chút đồ ăn gì hay không?" Elis vẫn chưa từ bỏ ý định hỏi.

"Tôi sẽ nấu mì ăn liền."

Lâm Khả Tụng ha ha hai tiếng, cười đến hơi khó coi.

Ở trong trường học, không phải đi ăn nhà hàng với Tống Ý Nhiên chính là ăn tại căng tin trường học. Về đến nhà, có một người mẹ chuẩn hiền thê lương mẫu ở, cô ngay cả cái xẻng cũng không có chạm qua.

Elis cười khẽ một tiếng, nhìn về phía Giang Thiên Phàm: "Anh cố ý, ra một nan đề cho tôi sao."

"Chính là bởi vì không có kinh nghiệm, cho nên ta phải cho cô ấy kinh nghiệm."

"Được rồi." Elis vỗ tay một cái, nói với Lâm Khả Tụng, "Đi theo tôi. Nhưng nếu như cô bị cắt vào tay, cũng đừng rơi nước mắt ở trong bếp của tôi."

"Vâng, bếp trưởng."

Lúc này Giang Thiên Phàm lại lên tiếng: "Lâm Khả Tụng, cô phải nhớ, trọng điểm của việc hôm nay cô tới đây cũng không phải là tốc độ, mà là dùng phương pháp đúng nhất để cắt nhỏ nguyên liệu. Hiểu chưa?"

"Hiểu."

Elis nhướng nhướng đuôi lông mày, "Anh Giang, anh nói như vậy sẽ làm cô ấy sinh ra tính ỳ, cũng không có lợi cho tôi quản giáo."

"Nếu đi theo cô đi vào phòng bếp rồi, thì cô ấy cũng sẽ không có tính ỳ nữa." Giang Thiên Phàm lấy gậy dò đường ra, đi lên lầu.

"Đi thôi." Elis đưa Lâm Khả Tụng đi vào phòng bếp.

Vừa đi, Elis vừa giới thiệu nhân viên đang làm việc ở nơi này với cô.

Sau đó dẫn cô tới trước mặt một người đàn ông khoảng ba mươi tuổi.

"Bội Phách, cô ấy tên Khả Tụng. Phát âm cùng cách dùng bánh bao Dương giác không sai biệt lắm. Hôm nay liền theo anh. Cô ấy là một người mới, cho nên không nên có mong đợi đối với tốc độ của cô ấy. Tôi sẽ tự mình dạy cô ấy phương pháp đơn giản cắt nhỏ một vài nguyên liệu nấu ăn, anh tiến hành phân phối công việc cho cô ấy."

Lâm Khả tụng có chút quýnh, hình như rất nhiều người nhắc đến tên của cô đều muốn ví với cách dùng Dương Giác bánh bao vậy.

Bội Phách gật đầu một cái: "Vâng, bếp trưởng."

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!