Chương 5: Cắn nữa là bất lịch sự đấy nhé

Phó Noãn Ý ngây ngốc nhìn cổ tay đang bị Hứa Chỉ nắm chặt.

Sương mù đen men theo cổ tay cô lan ra, xộc thẳng lên đầu.

Một cảm giác rất thoải mái tràn ngập khắp cơ thể, lan cả đến cái đầu đang u mê nặng trĩu.

Vừa ấm áp vừa đủ đầy.

Phó Noãn Ý cực kỳ thích cảm giác này, cô đặt tay mình lên tay anh, không cho anh buông ra, chỉ hận không thể có thêm nhiều sương mù đen hơn nữa.

Nhưng cô nhìn thấy tay của mình rồi.

Màu xanh tím, như thể đã được đặt trong nhà xác nửa tháng trời.

Hửm?

Nhà xác là gì?

Xấu quá đi.

Cô ngơ ngác nhìn chằm chằm vào bàn tay xanh tím đang đặt trên mu bàn tay trắng nõn của anh.

Dị năng hệ Bóng Tối của Hứa Chỉ, chỉ cần tiếp xúc với zombie là có thể lan đến hạt nhân trong não zombie, trực tiếp khống chế nó từ bên trong.

Nhưng việc này vô cùng hao tổn dị năng.

Đôi khi cạn kiệt dị năng cũng chỉ có thể khống chế được một con zombie bình thường.

Dị năng của anh chỉ mới hồi phục được một ít, không có cách nào hoàn toàn khống chế được tiểu zombie kỳ lạ trước mắt.

Nhưng vẫn có thể cược một phen.

Anh phải sống sót.

Anh nén lại cảm giác ghê tởm khi bị một con zombie đè tay lên, cũng không buông ra.

Thế nhưng…

Khoan đã!

Sao tiểu zombie này lại có vẻ như đang hấp thụ dị năng của anh?

Hứa Chỉ kinh ngạc mở to mắt, nhưng lại không gỡ tay Phó Noãn Ý ra được.

Chút dị năng khó khăn lắm mới tích góp được, cứ thế bị Phó Noãn Ý hút cạn.

Hứa Chỉ đầu óc choáng váng, lại một lần nữa mất hết sức lực, ngã vật ra sau.

Phó Noãn Ý cảm thấy không còn đói như vậy nữa.

Cơ thể không còn bị cảm giác đói cồn cào hành hạ, lại còn cảm thấy nhẹ nhõm hơn một chút.

Cô thử cử động tay.

Ủa?

Hình như không còn cứng đờ như lúc trước.

Cô nghiêng đầu, nhìn chằm chằm Hứa Chỉ, giọng khàn khàn gào lên: Nữa!

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!