Chương 25: (Vô Đề)

Đồ đập, người cũng đánh, Hoắc Hào Chi rời khỏi công ty lại không hề thấy vui vẻ.

Trước khi lên xe, anh dựa vào cửa, châm lửa hút một điếu thuốc, im lặng hồi lâu, cuối cùng lấy điện thoại ra.

Mấy năm qua, anh hình như chưa từng chủ động gọi điện.

Chuông chỉ reo hai lần, đầu bên kia đã bắt máy, giọng của người phụ nữ rõ ràng là bất ngờ.

"Hào Chi?

"Hoắc Hào Chi không trả lời. Người phụ nữ bên kia tiếp tục hỏi:"Có việc gì à? Sao đột nhiên lại gọi cho mẹ vậy?"

"Bên này có dự thảo quy hoạch mới, chuyện phải bỏ Tây Đình mẹ có nghe nói không?"

"Có, hai ngày trước mẹ có nghe nói."

"Nếu con nhớ không lầm thì người chịu trách nhiệm vụ quy hoạch lần này là người quen của mẹ đúng không?" Hoắc Hào Chi tắt tàn thuốc, đứng thẳng dậy, "Nếu là ông ta, cho dù bây giờ tìm một cái cớ yêu cầu viện thiết kế thành phố G thay đổi bản vẽ chắc không phải việc khó nhỉ?"

"Hào Chi, đừng gây chuyện. Hạng mục Hoàn Hải đã bắt đầu đẩy mạnh, con đường này làm gì đơn giản như con nói?"

"Chẳng phải chỉ tránh một trại nuôi ngựa thôi sao? Con biết mẹ có thể làm được.

"Cả thành phố G, nhắc tới gia tộc có nhiều mối quan hệ nhất thì không ai khác là nhà họ Từ, hơn nửa tài nguyên nhà họ Từ lại nằm trong tay con gái lớn, ba ở đế đô xa ngoài tầm với, chỉ cần bà chịu nhọc lòng một chút, chuyện này căn bản không khó. Đầu bên kia quả nhiên im lặng. Qua hồi lâu, bà hỏi lại:"Hào Chi, lần này mẹ giúp con, vậy sau này thì sao? Con cũng biết chỉ cần mẹ con họ còn ở nhà họ Hoắc, chuyện này sẽ không kết thúc như vậy.

Mẹ biết con thông minh, đừng chơi đùa nữa, có rất nhiều thứ tương lai con phải tự mình tranh thủ lấy.

"... Mới xuống máy bay, chuông di động của Tịch Việt đã reo lên không ngừng. Đợi anh cúp máy, Kiều Vi nghiêng đầu nhìn anh:"Anh có việc thì cứ bận trước đi, em xuống xe trước, tự em có thể đi."

Có lẽ thật sự có việc bận, Tịch Viện do dự một lúc lâu mới nói: "Chờ anh tới công ty, xe sẽ đưa em về trường."

Cho dù tài xế đưa cô tới thành phố G, Kiều Vi cũng phải bắt xe khác, tương đương với đi một vòng lớn. Có điều Tịch Việt không yên tâm, cô cũng không tiện từ chối, đành gật đầu.

Tòa nhà Hoàn Hải vừa cao vừa lớn, chiếm cả một bên tuyến đường. Sau khi Tịch Việt xuống xe, tài xế lái xe tới giao lộ mới quay đầu. Lúc chờ đèn xanh đèn đỏ, Kiều Vi ngẩng đầu nhìn ra ngoài, sửng sốt.

Tịch Việt vẫn chưa vào trong, mà đứng ngoài cửa, có một cô gái trẻ tuổi kéo tay anh, dáng vẻ rất thân thiết, còn anh hơi nghiêng người lảng tránh, rất nhanh, hai người họ đã sóng vai vào Hoàn Hải.

Thành phố G gió lạnh, cô gái kia lả lướt yểu điệu, đôi chân mang tất trông càng thon gọn.

Kiều Vi quay đầu đi, hai tay vẫn đặt trước bụng.

Cô gái kia có hơi quen mắt, nhưng nhất thời cô lại không nhớ ra người đó là ai.....

Giữa tháng mười hai, đa phần sinh viên trường âm nhạc đều đang chuẩn bị cho kỳ thi cuối cùng, bầu không khí vô cùng căng thẳng.

Mới tờ mờ sáng, phòng tập đàn vẫn sáng đèn.

"Đêm qua em tập bài gì thế?" Giáo sư Chu ở cạnh giúp cô lật bản nhạc.

"Em luyện "Bản hòa âm Tây Ban Nha"." Kiều Vi xấu hổ, "Vẫn kéo không tốt lắm."

"Vậy nghe thử trước đã, chỗ nào có vấn đề cô sẽ giúp em." Giáo sư đặt bản nhạc lên giá.

Người đầu tiên dạy Kiều Vi đàn violin là ba cô, ông ấy là nghệ sĩ tài năng, hai mươi mấy tuổi dường như đã biểu diễn hết các bản nhạc từ cổ điển đến hiện đại, tất cả bản được ghi lại đều trở thành kinh điển.

Khi nhỏ học đàn, Kiều Vi chỉ có thể dựa vào năng khiếu của mình, bởi vì thiên tài sẽ không tỉ mỉ dạy bạn làm thế nào điều chỉnh tốc độ, lực độ, góc độ, cứ như những điều đó bạn đương nhiên phải biết vậy.

Giáo sư chu thì hoàn toàn khác, có rất nhiều vấn đề, sau khi Kiều Vi vào đại học âm nhạc mới bắt đầu học có hệ thống, ví dụ như phương pháp luyện tập, kỹ thuật diễn tấu, rất nhiều thói quen của cô đều do giáo sư Chu bồi dưỡng mà thành, cũng là giáo sư Chu giúp cô sửa các thói quen xấu.

"Hòa âm Tây Ban Nha" thực chất là khúc dạo đầu của một bản hòa tấu, kỹ thuật với Kiều Vi mà nói không quá khó, nhưng cần khả năng cảm nhạc tốt và lực độ đủ mạnh.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!